Khói bếp lam chiều lập thu

Khói lam chiều lập thu khiến tôi nhớ. Hôm nay, đứng bên góc nhà nhỏ đơn sơ mỏng manh nhìn khói bếp đang bay lên trên nóc bếp. Khói bay vào chiều lập thu phảng phất khiến tâm hồn tôi nặng trĩu.

Đứng nhìn ra xa, đôi tay tôi cứ nắm chặt nhau lại và bùi ngùi. Mắt tôi trầm lắng, tôi vừa rời, vừa buông vừa xa một tình yêu. Tự lòng tôi buồn và đau. Nhưng cũng chấp nhận thôi khi mình là một cô gái ốm đau. Mình đâu đem hạnh phúc cho họ được vậy nên hãy buông thôi đừng hành hạ tình cảm họ nữa. Buông một tình yêu trong thu càng khiến trái tim tôi thương tổn và tôi thầm ước ao họ cũng mạnh mẽ quên tôi đi. Đừng yếu lòng như gió thu kia đang về. Quá khứ dù tốt cũng đã qua đi rồi, tương lai có gian nan cũng phải vững chân bước tiếp. Trong cuộc đời, đôi khi nỗi khổ không nằm ở sự việc, mà nằm ở chính chỗ ta ôm giữ nó trong lòng bao lâu. Người biết buông, dù gặp cảnh trái ý, vẫn thong dong. Người nặng lòng, dù chuyện đã qua, vẫn tự trói mình trong muộn phiền.

Cũng như tôi tự thấy có người ấy đi qua đời tôi, giống cơn mưa rào trời nắng hạ. Nhanh đến nhanh rời mà chỉ để lại dư âm chẳng chút ngọt lành. Và lạ sao chỉ là chút bước chân họ qua trái tim tôi mà họ để lại trong tôi một ký ức thật sâu khó quên. Giống khói lam chiều trong gió thu nhìn một lần thôi là đôi mắt lại mong mãi.

Đứng nhìn ra phía xa, trong một tâm lý khủng hoảng nhưng tôi lại tự nhắc mình “mọi chuyện sẽ ổn thôi”. Thời gian là thứ con người chẳng thể nào điều khiển được, dù có chuyện xấu, chuyện tốt thì trước sau gì cũng vẫn phải tới. Không ai có thể làm bạn phiền muộn, trừ khi bạn lấy lời nói và hành động của người khác rồi tự làm mình buồn. Trên đời này không có gì không thể bỏ, trừ khi bạn không muốn buông bỏ mà thôi!

Trân quý niềm hạnh phúc hiện tại, hưởng thụ những khoảnh khắc đẹp nhất. Thời gian luôn xoay chuyển, tuổi đời sẽ qua đi, đừng phàn nàn, than khổ; đừng ưu tư, chùn bước. Đối mặt với chính mình, tấm lòng rộng mở, tha thứ lỗi lầm, sống thật thản nhiên. Tu dưỡng để thành người độ lượng, tích được sẽ là cả một đời hạnh phúc!

Nhìn khói bếp trời thu lam chiều với nhiều suy nghĩ mạnh mẽ tôi đã tự sống lại mình sau tất cả nỗi đau mà tôi gục ngã. Đó là điều đẹp nhất khi khói bếp trắng bay lên. Sự mạnh mẽ trong gió và mang một màu trắng tâm. Giống như tôi vậy một cô gái đang sống trên đường đời!

Phương Uyên .

Nguồn Lâm Đồng: https://baolamdong.vn/khoi-bep-lam-chieu-lap-thu-396020.html