Kiếm hiệp Kim Dung: Tuyệt kỹ làm nên danh tiếng của ông ngoại Trương Vô Kỵ
Ân Thiên Chính là cha của Ân Tố Tố và là ông ngoại kính yêu của nhân vật chính Trương Vô Kỵ trong tiểu thuyết Ỷ thiên đồ long ký.
Trong tiểu thuyết kiếm hiệp Ỷ thiên đồ long ký của nhà văn Kim Dung, Ân Thiên Chính, hay còn được giang hồ biết đến với ngoại hiệu Bạch Mi Ưng Vương, là một trong những cao thủ lẫy lừng của Minh giáo và là ông ngoại của Trương Vô Kỵ – nhân vật chính của truyện.
Là một trong Tứ đại Pháp vương của Minh giáo (gồm Tử Sam Long Vương, Bạch Mi Ưng Vương, Kim Mao Sư Vương và Thanh Dực Bức Vương), Ân Thiên Chính đứng thứ hai sau Tử Sam Long Vương về vai vế, nhưng về võ công, ông vượt trội hơn nhiều nhân vật cùng thế hệ, chỉ thua một vài cao thủ hiếm hoi trong giáo như Dương Tiêu, Phạm Dao và Tạ Tốn.

Tuyệt kỹ nổi tiếng nhất của Ân Thiên Chính là Ưng trảo cầm nã thủ.
Tuy tuổi đã cao, Bạch Mi Ưng Vương vẫn là một cao thủ thực chiến lợi hại của võ lâm Trung Nguyên. Sau khi giáo chủ Dương Đỉnh Thiên mất tích, Minh giáo rơi vào cảnh phân hóa. Không đồng tình với tình hình rối ren nội bộ, Ân Thiên Chính rời Minh giáo và sáng lập ra Thiên Ưng giáo, một tổ chức võ lâm có thực lực lớn mạnh trong giang hồ.
Tuyệt kỹ nổi tiếng nhất của ông là Ưng trảo cầm nã thủ, một loại trảo pháp sắc bén, hiểm ác và cực kỳ tàn độc. Môn võ công này từng khiến ông danh chấn thiên hạ, được người trong giới giang hồ kiêng nể. Với thực lực ấy, ông được đánh giá cao hơn nhiều cao thủ nổi danh như: Thanh Dực Bức Vương, Tử Sam Long Vương và cả nhóm Ngũ Tản Nhân.
Trong trận chiến đỉnh Quang Minh, khi Minh giáo bị liên minh võ lâm vây công, Bạch Mi Ưng Vương đã bất ngờ xuất hiện để trợ chiến, cũng là lúc ông tái ngộ với cháu ngoại Trương Vô Kỵ – người sau này trở thành giáo chủ Minh giáo.
Về cuối truyện, khi Tạ Tốn bị giam ở chùa Thiếu Lâm, Trương Vô Kỵ một mình không thể địch lại ba vị cao tăng của Thiếu Lâm nên đã mời Ân Thiên Chính và Dương Tiêu phối hợp ba đấu ba. Trận chiến gay cấn khiến Ân Thiên Chính bị trọng thương và qua đời, hưởng thọ 78 tuổi.
Dù không phải là đệ nhất cao thủ trong Ỷ thiên đồ long ký, nhưng với thực lực và danh tiếng của mình, Bạch Mi Ưng Vương Ân Thiên Chính vẫn là một nhân vật lừng danh võ lâm, và góp phần quan trọng trong việc bảo vệ và duy trì uy thế của Minh giáo trong thời kỳ hỗn loạn.
Thông qua mối quan hệ với Trương Vô Kỵ, người đọc cũng thấy được sự gắn kết giữa thế hệ tiền bối và hậu bối trong tiểu thuyết của Kim Dung – nơi võ công không chỉ là sức mạnh, mà còn là truyền thừa, trách nhiệm và cả số phận.