Kỳ cuối: Lần ra chân tướng
Quá trình lật lại hồ sơ vụ án mạng của N.Ignachiev (người đi nhờ xe tải hôm 06-12-1972, sau đó thi thể được phát hiện dưới gầm 1 cây cầu ở Barysh), một điều tra viên nhớ lại tên của nạn nhân nghe quen quen.
Trả thù vì không đạt mục đích
Trên thực tế, 4 năm trước cái tên N. Ignachiev từng xuất hiện trong 1 vụ án khác với tư cách nhân chứng và vị cứu tinh. Anh này đã cố gắng cứu bé gái tên L. Stroganova đi chơi về khuya bị 1 tài xế tấn công. Khi thấy có người khác xuất hiện, đối tượng bỏ chạy và Ignachiev không thể đuổi kịp.
Một ý nghĩ có vẻ như hoang đường xuất hiện: Liệu đây có phải là sự trả thù? Thật không ngờ màn kịch tâm lý của điều tra viên lại có tác dụng với Utkin, mặc dù hắn khăng khăng không nhận Ignachiev là người đã khiến mình hoảng sợ bỏ chạy trong vụ tấn công bé Stroganova năm 1968, nhưng việc sát hại Ignachiev đã được hắn xác nhận.
Đến đây, cuộc điều tra về quá khứ phạm pháp của Utkin được mở rộng tới những vụ sát hại trẻ em và phụ nữ rộ lên hồi cuối năm 1968 đầu năm 1969 ở tỉnh Ulyanovskaya, sau đó ngừng cho tới năm 1972 mới tái diễn. Cuộc điều tra do Viện Công tố liên bang chủ trì với sự tham gia của các cơ quan bảo vệ luật pháp tỉnh này và TP.Barysh.
Ngay từ khi cảnh sát tới khám nhà, Utkin đã "lên cơn điên" và như hầu hết những kẻ phạm tội hiếp dâm, giết người hàng loạt, hắn viện cớ mình bị bệnh tâm thần, không điều khiển được bản thân. Quả thực cuộc đời Utkin có những giai đoạn không hạnh phúc. Anatoli Utkin sinh năm 1942 giữa lúc người cha đang ở chiến trường, nhưng ông đã từ chối nhận con từ khi có tin báo vợ mang thai vì cho rằng không phải con mình. Người mẹ đã đi tìm một bà lang vườn xin thuốc phá thai uống, nhưng Utkin vẫn chào đời ngoài ý muốn. Mặc dù vậy, Utkin không hề bị gia đình đối xử tệ bạc, được học hành tử tế và bình đẳng về mọi mặt như bạn bè cùng trang lứa.
Tội ác bị vạch trần
Sau hơn 1 năm, cơ quan điều tra xác định Anatoli Utkin là hung thủ giết người hàng loạt với 9 nạn nhân, trong đó hầu hết là trẻ em gái và phụ nữ, ngoại trừ người đàn ông duy nhất là N.Ignachiev, trong hai giai đoạn từ 1986 - 1969 và 1972 - 1973.
Nạn nhân đầu tiên của hắn là bé L. Makarova (14 tuổi). Hôm 31-3-1968, trong lúc lái ôtô dong ruổi trên đường, thấy cô bé đang đứng bên lề vẫy tay xin đi nhờ tới bệnh viện để thăm mẹ, hắn vui vẻ mở cửa và cho xe chạy thẳng tới chỗ vắng để giở trò đồi bại. Hai tháng sau, người ta tìm thấy xác Makarova ở bờ sông, hai tay bị trói, chiếc đồng hồ đeo tay của cô bé đã biến mất, nguyên nhân tử vong được xác định do ngạt nước.
Cũng với thủ đoạn tương tự, ngày 27-6-1968 Utkin tiếp tục sát hại V.Ananhicheva (17 tuổi). Khoảng 3 tháng sau, trong lúc đang vi vu trên đường, Utkin nhìn thấy T. Aksyonova (13 tuổi) đi lang thang một mình nên dụ cô bé lên xe chở đến chỗ vắng giở trò sau đó sát hại.
Tháng 11-1968, Utkin ra tay với bé gái L. Stoyak đang chờ xe buýt tại bến và thuyết phục được cô bé lên xe mình do chiếc buýt hỏng máy. Sau đó Stoyak mất tích và thi thể được phát hiện 3 tháng sau khi người mẹ nhận ra 1 chiếc vớ len do chính tay bà đan cho con vẫn còn đeo trên chân nạn nhân.
Sau vụ tấn công hụt bé Stroganova và bị Ignachiev đuổi theo, Utkin bắt đầu cảm thấy bất an. Đến cuối năm 1968 đầu năm 1969, do cuộc truy tìm nghi can sát hại các bé gái đang diễn ra quyết liệt ở tỉnh Ulyanovskaya nên Utkin quyết định "lặn" vào nơi mà hắn cho là an toàn nhất: nhà tù! Tuy vậy, hắn vẫn kịp thực hiện thêm vụ giết người nữa vào tháng 5-1969, nạn nhân lần này là 1 phụ nữ trẻ tên Olga Jirnov. Sau khi ra tù, trong năm 1972 và đầu năm 1973 Utkin đã sát hại thêm 4 người: N.Ignachiev, G.Ruzanova, một phụ nữ không xác định được danh tính, nữ thủ quỹ Valentina Usaieva.
Giám định tâm thần xác định Anatoli Utkin hoàn toàn minh mẫn, không mắc bệnh tâm thần. Tháng 12-1974, tòa tuyên bị cáo này mức án cao nhất: tử hình và 9 tháng sau, bản án được thi hành.
Nguồn CA TP.HCM: http://congan.com.vn/quoc-te/ky-cuoi-lan-ra-chan-tuong_143914.html