Loài cây cay hơn cả ớt: Tưởng là cỏ dại, hóa ra vừa nấu rượu ngon vừa chữa được nhiều bệnh
Ở các vùng quê Việt Nam, không khó để bắt gặp một loài cây nhỏ bé, mọc dại ven bờ ruộng hay bờ mương, thường bị nhầm tưởng là cỏ vô dụng. Ít ai ngờ rằng, chính loài cây này – cỏ ớt nước (hay còn gọi là lạt liễu thảo) – lại sở hữu vị cay gắt hơn cả ớt và mang trong mình những giá trị không ngờ trong đời sống và y học cổ truyền.
Cỏ ớt nước được biết đến với mùi hương cay nồng đặc trưng và vị cay đặc biệt mạnh. Chính đặc tính này khiến nó trở thành nguyên liệu quan trọng trong quy trình sản xuất men rượu – yếu tố then chốt quyết định hương vị của rượu truyền thống. Khi kết hợp với các nguyên liệu khác, cỏ ớt nước không chỉ tạo nên mùi thơm độc đáo mà còn giúp rượu trở nên đậm đà, dậy vị hơn.

Ảnh minh họa.
Không chỉ dừng lại ở đó, dân gian còn truyền lại một ứng dụng đặc biệt khác: dùng để “làm say cá”. Khi thả loại cây này xuống nước, chất cay lan tỏa khiến cá choáng váng, nổi lên mặt nước, tạo điều kiện dễ dàng để đánh bắt. Dù không phổ biến rộng rãi, cách làm này vẫn thể hiện tính ứng dụng thú vị của cỏ ớt nước trong đời sống tự nhiên.
Bài thuốc quý trong y học cổ truyền
Theo các tài liệu y học cổ truyền Trung Hoa, lạt liễu thảo không chỉ là cây dại thông thường mà còn là vị thuốc quý với nhiều công dụng chữa bệnh. Loài cây này được ghi nhận có khả năng thanh nhiệt, giải độc, tiêu viêm, giảm đau.
Cụ thể, cỏ ớt nước thường được dùng để hỗ trợ điều trị:
Viêm nhiễm, mụn nhọt, ghẻ lở
Cao huyết áp, thấp khớp, viêm ruột cấp
Táo bón, nhiễm giun, cầm máu
Từ nông thôn đến các hiệu thuốc y học cổ truyền, vị thuốc này vẫn hiện diện như một phần gắn bó mật thiết với cuộc sống và sức khỏe của người dân.

Ảnh minh họa.
“Cỏ dại” nhưng không vô dụng
Việc nhìn nhận lại giá trị của cỏ ớt nước là điều cần thiết. Đây không chỉ là một phần trong hệ sinh thái mà còn là nguồn tài nguyên thiên nhiên quý giá. Trong bối cảnh nhiều loài thảo dược tự nhiên đang dần cạn kiệt do khai thác quá mức, việc sử dụng và bảo tồn cỏ ớt nước cần tuân theo nguyên tắc phát triển bền vững, góp phần giữ gìn đa dạng sinh học và lợi ích lâu dài cho cộng đồng.
Từ “kẻ bị lãng quên” đến nguồn lợi tiềm ẩn
Cỏ ớt nước là minh chứng rõ ràng cho chân lý: không có loài cây nào thực sự vô dụng trong tự nhiên. Khi được nhìn nhận đúng giá trị, những gì từng bị bỏ quên có thể trở thành “báu vật”, vừa phục vụ đời sống thường nhật, vừa góp phần vào kho tàng y học dân tộc.