Mắc bệnh chàm phải làm gì?
Chàm có nhiều loại như chàm đồng tiền, chàm tiếp xúc, chàm thể tạng. Bệnh xuất hiện từng đợt, dai dẳng và hay tái phát. Mọi lứa tuổi đều có thể mắc bệnh, phổ biến nhất là trẻ em và thiếu niên. Bệnh không nguy hiểm nhưng ảnh hưởng nhiều đến thẩm mỹ, gây khó chịu cho người bệnh.
Chàm có triệu chứng như nổi hồng ban, nhiều chùm mụn nước ở các vùng nếp gấp da như cổ, nếp gấp khuỷu tay, khoeo chân, nách, bẹn, mặt ngoài tay, cẳng chân... Mụn nước có thể vỡ ra, rịn nước, sau đó khô dần, đóng mài, bong vảy. Người bệnh sẽ cảm thấy ngứa nhiều ở vùng da bị chàm, có thể kèm theo hen, viêm mũi dị ứng.
Nếu có người thân mắc bệnh chàm, nguy cơ bạn mắc bệnh sẽ cao hơn. Người có cơ địa dễ dị ứng khi tiếp xúc với dị nguyên như thời tiết, stress, phấn hoa, virus, thuốc tê, các hóa chất như chất tẩy rửa, xi măng hay ăn phải những thức ăn gây dị ứng (hải sản, đậu phộng, thịt bò) có thể gây bùng phát một đợt chàm cấp tính.
Bên cạnh đó, trẻ có sức đề kháng kém, suy dinh dưỡng, người mắc các bệnh hen suyễn, viêm mũi dị ứng hoặc ăn uống thiếu cân bằng có nguy cơ cao mắc bệnh. Một số bệnh lý nội khoa như suy giãn tĩnh mạch, suy thận mạn... cũng gây ra chàm da.
Các tổn thương thường gặp
Chàm được biết đến là căn bệnh viêm da dị ứng và đặc điểm của nó là viêm và nổi mụn nhỏ, ngứa ngáy và loét. Nguyên nhân của chàm hiện nay chưa rõ nhưng có thể do cơ địa dị ứng (người mắc hen, viêm mũi dị ứng có nguy cơ cao mắc chàm), do kích thích của hóa chất như nước rửa chén, bột giặt, cao su, kim loại (chàm tiếp xúc). Yếu tố di truyền cũng đóng vai trò quan trọng trong sự xuất hiện của bệnh chàm. Thời tiết lạnh, stress, đổ mồ hôi nhiều và phấn hoa... cũng là những nguyên nhân có thể khiến da bị chàm.
Viêm da dị ứng thường xảy ra ở người có cơ địa dị ứng và có yếu tố di truyền. Triệu chứng hay gặp là ngứa ở mặt trong khuỷu tay, bụng chân, mặt. Chỗ bị ngứa có nhiều mụn nhỏ màu đỏ vỡ ra và chảy nước. Ngoài ra, da vùng này đóng vẩy và tróc ra.
Chàm ở tay gây ra bởi sự kích thích của hóa chất như bột giặt, chất tẩy rửa, găng tay cao su... hoặc không rõ nguyên nhân. Triệu chứng thường thấy là nổi mụn nước và ngứa, da đóng vẩy và tróc vẩy ra. Bệnh thường hết khi không còn tiếp xúc với hóa chất.
Chàm đồng tiền: Vết chàm có dạng tròn như đồng tiền, thường gặp ở người lớn, chỗ bị chàm ngứa, da bị bong vẩy từng mảng.
Chàm thể tạng: Hay gặp ở những người có cơ địa giãn tĩnh mạch. Da dễ bị kích thích, viêm và chân bị phù.
Điều trị tùy vào tổn thương
Việc điều trị bệnh chàm hiện còn là một vấn đề khó khăn, chủ yếu nhằm kiểm soát các cơn ngứa, giảm các biểu hiện viêm da, ngăn ngừa, hay trị liệu tình trạng bội nhiễm nếu có, làm giảm thiểu sự xuất hiện của những thương tổn mới trên da. Phải tùy theo tuổi và tổn thương của bệnh mà có cách điều trị phù hợp. Trong trường hợp chàm có viêm da mủ, cần điều trị chống bội nhiễm bằng cách cho uống kháng sinh (amoxicilin, cephalosporin...) và bôi các dung dịch sát khuẩn mạnh như xanh metylen, milian... Cũng có thể dùng kháng sinh dạng thuốc mỡ như cream synalar-neomycin, cream celestoderm-neomycin. Khi tắm rửa, cần tránh cào gãi, chà xát, tránh rửa bằng xà phòng nơi bị chàm. Có thể dùng chè tươi, lá bàng tươi nấu lấy nước để tắm. Để chống ngứa, nên dùng một trong các thuốc chống dị ứng như sirô phenergan, sirô théralèn, chlorpheniramin... Các thuốc mỡ chứa corticosteroid có thể sử dụng để bôi trên tổn thương chàm khô, không nên dùng để bôi trong các trường hợp chàm nhiễm khuẩn. Không nên bôi quá nhiều (diện tích rộng) vì có thể gây biến chứng do tác dụng phụ của thuốc.
Bệnh nhân chàm nên tránh tiếp xúc với các nguyên nhân gây dị ứng như: xi măng, thuốc nhuộm, nguyên liệu làm cao su, sơn xe, dầu mỡ, than đá, phân hóa học, thuốc sâu, acit, kiềm,...
Việc dùng thuốc trị chàm phải tuân thủ theo chỉ định của thầy thuốc. Do tính chất của bệnh còn phức tạp và liên quan đến cơ địa từng người, môi trường sống, do vậy khi mắc bệnh cần khám và tuân thủ điều trị của thầy thuốc không nên quá lo lắng về tình trạng bệnh, sẽ thúc đẩy bệnh nặng hơn.
Nguồn SK&ĐS: https://suckhoedoisong.vn/mac-benh-cham-phai-lam-gi-n170743.html