Mẹ giữ thẻ lương, chồng phải ngửa tay xin tiền vợ mỗi khi cần

Nếu như chỉ biết đến bản thân mình thì hôn nhân không thể có hạnh phúc.

01

Hương là một người phụ nữ mạnh mẽ và tự lập. Cô đi làm trong một công ty nước ngoài, thu nhập cao nên từ trước đến nay, vấn đề tiền bạc chưa bao giờ là việc cô phải lăn tăn.

Khi quyết định cưới Hùng, Hương cũng từng đặt nặng đến chuyện tiền bạc và chi tiêu sau hôn nhân. Nhiều người cho rằng trạng thái tốt nhất chính là tiền nong vợ chồng về một mối để chi tiêu và tiết kiệm. Hương không nghĩ thế.

Cô cho rằng hai vợ chồng nên có tinh thần trách nhiệm với hôn nhân kể cả chuyện tiền bạc. Điều này đâu đùn đẩy được cho bất cứ ai. Nếu như ban đầu áp đặt tiền nong phải thế này hay thế khác, Hương sợ sợ sứt mẻ tình cảm. Cái cô cần là trách nhiệm và sự chủ động. Ấy vậy mà Hùng lại không làm được.

Hùng là con trai một trong nhà. Mẹ anh lại vô cùng khắt khe, từ bé đến lớn, đường đời của anh dường như do một tay mẹ mình vẽ lên. Hùng luôn khiến mẹ tự hào vì chưa bao giờ cãi lại bà bất cứ điều gì. Với một người mẹ, đó có thể là điều đáng để khen ngợi nhưng với người ngoài và nhất là với vợ của Hùng, tính cách đó của anh thật sự khó chấp nhận.

Hùng làm gì cũng nghe mẹ, thậm chí anh còn từng chia tay cả hai cô bạn gái trước Hương chỉ vì mẹ không ưng.

Sự trưởng thành của Hùng có lẽ chỉ được đo lường bằng chiều cao, cân nặng của anh còn tất cả mọi thứ còn lại đều do mẹ sắp xếp.

Khi quyết định cưới Hùng, Hương nào biết thẻ lương của chồng do mẹ chồng giữ. Hằng tuần, bà "phát" tiền ăn cho con trai còn khắt khe hơn cả kế toán.

Sau khi cưới, Hương biết chuyện này nhưng cô không vội đào sâu. Dù sao đi chăng nữa thì cô cũng chẳng thiếu tiền, cô cũng chưa muốn nhắc nhở chồng lấy lại thẻ lương vì sợ quan hệ với mẹ chồng sứt mẻ. Bởi vậy, một mình cô gánh sinh hoạt phí trong nhà.

02

Tiền của Hương thoải mái cho gia đình chi tiêu. Hai vợ chồng đã có nhà có xe nên chẳng có khoản lớn nào phải chi. Bởi vậy, cuộc sống cứ bình lặng trôi. Vì tất cả vẫn bình yên nên Hương không quá gay gắt chuyện chồng lấy thẻ lương về. Tuy nhiên, chuyện này bạn bè Hương biết, họ khuyên cô nên thẳng thắn nói với Hùng bởi ai lại hôn nhân chung mà mình cô gánh vác.

Bởi vậy, Hương đã yêu cầu Hùng lấy lại thẻ lương để vợ chồng chủ động. Ai dè, mẹ chồng không trả lại bởi lí do: "Các con cần khoản lớn tiêu thì mẹ sẽ đưa, bây giờ mẹ cầm coi như khoản tiết kiệm. Chi tiêu của các con đâu có khoản nào lớn, tiêu tiền của Hương đã đủ rồi mà".

Hương nghe xong cũng cảm thấy bực song cô không muốn vì chuyện này mà mẹ chồng nàng dâu cãi cọ nên nhịn.

Thế nhưng cũng từ đó, Hùng càng ngày càng rơi vào tình trạng "không xu dính túi". Anh đi đâu, làm gì cũng ngửa tay xin tiền vợ. Hùng cũng chẳng cần tiêu gì nhiều ngoài khoản xăng xe nhưng đàn ông ra đường chỉ có dưới 100 nghìn trong túi kể cùng kỳ. Bởi vậy, Hương vẫn đều đặn "tiếp tế" cho chồng.

Bản thân Hùng rất ngại đối diện với mẹ để nói chuyện tiền nong. Anh cật lực né tránh mỗi khi Hương đề nghị chồng lấy lại thẻ lương.

Công việc Hương cũng có lúc thăng trầm. Dạo này cô không thuận lợi lắm, thu nhập giảm, nhìn chồng vẫn không có đóng góp cho gia đình, một mình cô gánh hết khoản chi tiêu trong nhà, Hương cáu lắm. Cô nói chuyện thì Hùng lại ậm ừ chẳng đáp lời. Tình trạng vợ chồng lúc nào cũng chỉ vì cái thẻ lương mẹ giữ mà căng thẳng.

Một lần nọ, Hùng gọi điện cho Hương để xin 2 triệu mời khách ăn tối bàn chuyện làm ăn. Tuy nhiên Hương từ chối. Cô nói rằng mình cáng đáng gia đình là đủ rồi, giờ không có tiền nữa. Hùng muốn thì gặp mẹ chồng mà lấy lại thẻ. Đến nước này rồi, Hùng vẫn không dám tìm đến mẹ, thay vào đó, anh cáu kỉnh cho rằng vợ làm khó.

Hương mới nói thẳng: "Anh xem cả năm kết hôn rồi, anh đã đóng góp gì cho cuộc hôn nhân của chúng ta chưa. Từ mớ rau, cọng hành cho đến mấy chuyến du lịch đều là em chi trả. Anh coi tất cả mọi thứ là sinh hoạt phí và em phải chi. Có vẻ như anh nghĩ chuyện tiêu xài cho gia đình chẳng tốn bao nhiêu. Kể từ giờ trở lên, chúng ta mỗi người một nửa. Em sẽ ghi lại tất tần tật các khoản chi trong tháng từ que tăm cho đến củ hành, gói muối, chúng ta chia đôi. Em không muốn như thế này nữa".

Đương nhiên, Hùng không chi nổi. Anh mang chuyện này về nói với mẹ. Mẹ chồng nổi giận đùng đùng nói rằng con dâu ích kỷ, không biết vun vén. Bà cũng nói thẳng mình không muốn đưa thẻ lương vì sợ tiền về tay con dâu. Quá mệt mỏi, Hương nói ra quyết định ly hôn.

Hùng hoảng hốt và xin lỗi nhưng Hương đã quá mệt mỏi rồi.

03

Có câu nói thế này: "Đàn bà trưởng thành muộn hại bản thân cả đời, đàn ông trưởng thành muộn hại gia đình cả đời". Trường hợp của Hùng đúng với điều như thế. Người đàn ông trưởng thành về chiều cao cân nặng nhưng vẫn trẻ con về tư duy, trách nhiệm sống thì chỉ khiến hôn nhân mỏi mệt.

Với hôn nhân, khi mà nhân vật chính không thể xác định được trách nhiệm cũng như vai trò của mình thì tất cả sẽ trở thành mớ hỗn độn. Cuộc sống gia đình cũng sẽ theo đó mà mà lộn xộn, khó lòng hạnh phúc.

Nhiều người nói rằng tình yêu sẽ kém trong sáng đi nếu như đề cập đến chuyện tiền nong. Tuy nhiên, hôn nhân bao gồm nhiều thứ, kể cả vật chất tầm thường. Nếu ban đầu không thẳng thắn được vấn đề này chỉ sợ sau đó cả hai sẽ khó chịu, khó giải quyết chuyện nhà.

Sau khi kết hôn, lợi ích của gia đình nhỏ phải được đặt trên tất cả. Tiền vợ chồng kiếm được để đáp ứng chi tiêu cho gia đình và dự trữ vì tương lai. Sau đó, mới đến nhiệm vụ đáp ứng nhu cầu cá nhân của vợ hoặc chồng trong gia đình.

Bạn nên nhớ rằng, một khi đã kết hôn thì lợi ích gia đình phải lớn hơn lợi ích cá nhân. Nếu như chỉ biết đến bản thân mình, thỏa mãn riêng bản thân mình thì hôn nhân không thể hạnh phúc.

Đàn ông kém mạnh mẽ, trưởng thành muộn sẽ chỉ càng khiến cho sự mệt mỏi kéo đến. Rồi cũng tới lúc phụ nữ buông xuôi. Là đàn ông, tốt nhất bạn nên hiểu trách nhiệm và nghĩa vụ của mình với hôn nhân. Chuyện tiền bạc càng quan trọng hơn bởi không có tiền thì làm gì cũng khó.

An Thanh

Nguồn Phụ Nữ VN: https://phunuvietnam.vn/me-giu-the-luong-chong-phai-ngua-tay-xin-tien-vo-moi-khi-can-20230325190618979.htm