Nghịch lý Rory McIlroy: 'Nạn nhân trong sự vĩ đại của chính mình'
Rory McIlroy vừa giành chiến thắng tại The Players Championship 2025, đánh dấu danh hiệu PGA Tour thứ 28 và chiến thắng toàn cầu thứ 43. Tuy nhiên, ngay cả trong khoảnh khắc vinh quang, anh vẫn bị nhắc nhở về 'cái bóng' ở giải major - giấc mơ mà anh chưa thể hiện thực hóa kể từ năm 2014.

Rory McIlroy vô địch The Players Championship 2025.
Với việc cùng có tổng điểm -12 sau 4 vòng đấu, Rory McIlroy và J.J.Spaun phải bước vào thi đấu playoff trong 3 hố 16, 17 và 18 (tính tổng gậy) tại TPC Sawgrass để tìm ra người chiến thắng The Players Championship 2025.
Tại hố 16-par 5, Rory McIlroy ghi điểm birdie để dẫn trước 1 gậy, còn Spaun chỉ có điểm par. Đến hố 17-par 3 đầy cạm bẫy, Spaun phát bóng quá lực bằng gậy sắt số 8 khiến bóng bay quá xa khỏi green hình đảo - một sai lầm khiến anh dâng chức vô địch vào tay McIlroy ngay cả khi tay golf người Bắc Ireland còn một hố đấu chưa hoàn thành.
Khi McIlroy sải bước đầy tự tin tiến về green hố 17, thì một giọng nói vang lên từ khu vực thả bóng, nơi Spaun đang thất vọng nhìn theo cú đánh của mình: “Hẹn gặp ở Augusta (Augusta National Golf Course - địa điểm tổ chức major The Master), Rory!".
Không phải là lời trêu chọc hay chế giễu, nhưng McIlroy đã chững lại. Đó là một câu nói chạm đến tận cùng nỗi đau đối với tay golf người Bắc Ireland - câu nói khắc họa trọn vẹn nghịch lý của anh: ngay cả trong khoảnh khắc vinh quang, bóng đen của những kỳ vọng major vẫn bao trùm. Tài năng phi thường khiến chiến thắng của McIlroy trông như một điều hiển nhiên, nhưng cũng chính điều đó lại gây áp lực đối với anh.
Chiến thắng tại TPC Sawgrass giúp McIlroy giành danh hiệu The Players Championship thứ 2 trong sự nghiệp, nâng tổng số danh hiệu PGA Tour của anh lên con số 28, và cũng là chiến thắng thứ 43 trên toàn thế giới. Suốt 15 năm qua, McIlroy luôn nằm trong nhóm golfer hàng đầu thế giới - một minh chứng cho sự bền bỉ ở môn thể thao mà tính ổn định là điều hiếm hoi. Chỉ tính riêng mùa giải 2024, McIlroy đã giành 5 chiến thắng, 3 lần về nhì, và có 14 lần lọt vào top 5 - một bảng thành tích mà với hầu hết các tay golf khác, đó đã là một sự nghiệp vĩ đại.
Nhưng… chỉ vì số danh hiệu major vẫn dừng lại ở con số 4 (PGA Championship năm 2012 và 2014; US Open năm 2011; The Open năm 2014) - con số đứng bất động suốt hơn một thập kỷ qua dù đã có vô số cơ hội - McIlroy vẫn luôn bị đánh giá qua lăng kính của quá khứ huy hoàng và kỳ vọng những gì anh có thể làm ở tương lai. Chính thực tế này trở thành câu chuyện nghịch lý xoay quanh McIlroy, dù rằng phong độ hiện tại có lẽ còn vượt trội hơn chính anh ở thời kỳ đỉnh cao trước đây.


PGA Championship 2014 là danh hiệu major gần nhất trong sự nghiệp của Rory McIlroy.
Áp lực từ kỳ vọng
Các siêu sao của làng golf thế giới luôn bị đánh giá tài năng dựa trên số danh hiệu major. Điều đó có thể không công bằng, nhưng cũng không thể phủ nhận thực tế này. Đặc biệt với McIlroy, tiêu chuẩn này càng trở nên khắc nghiệt hơn gấp nhiều lần, bởi anh quá xuất sắc ở tất cả các giải đấu khác, nhưng lại tạo nên chuỗi ngày dài trắng tay ở major – một sự đối lập rõ rệt đến mức khó hiểu.
Người hâm mộ luôn bị cuốn vào câu hỏi: làm sao một tay golf xuất chúng, người biến một môn thể thao khắc nghiệt trở nên nhẹ nhàng đến thế, lại không thể tái hiện được chiến thắng đó trong suốt một thập kỷ qua?.
Điều này tạo ra áp lực vô hình đè nặng McIlroy. Anh liên tục đưa mình vào cuộc đua tranh ở các giải major, nhưng rồi lại nhìn cơ hội trượt khỏi tầm tay. Áp lực chồng chất thêm áp lực bởi những lần về nhì ở những giải major liên tiếp, tạo thành một vòng luẩn quẩn, đè nén tâm lý của anh.
Hãy nhìn vào Brooks Koepka - tay golf có thành tích major tương đương với McIlroy: 5 chiến thắng major so với 4, 14 lần lọt vào top 5 major so với 18 lần của McIlroy. Hai người gần như "song sinh" về mặt thống kê, nhưng cách họ được nhìn nhận lại hoàn toàn trái ngược.
Koepka xây dựng một câu chuyện của riêng mình. Anh tuyên bố táo bạo rằng chỉ quan tâm đến các giải major và xem phần còn lại của mùa giải như sự chuẩn bị cho 4 sự kiện quan trọng ấy. Thành tích của Koepka ở các giải đấu khác chỉ đơn giản với 9 danh hiệu PGA Tour cùng một vài chiến thắng tại LIV Golf. Nhưng chính sự "tầm thường" này lại tô đậm hình ảnh một chiến binh thực thụ ở các giải major.
McIlroy thì ngược lại. Anh vướng vào một câu chuyện không phải do mình tạo ra, bị đánh giá theo tiêu chuẩn mà chính anh chưa bao giờ đặt ra cho mình. Sự ổn định đáng kinh ngạc của McIlroy ở các giải đấu khác, vô tình làm nổi bật những khó khăn của anh ở các giải major, dù cho đây có thể là giai đoạn hoàng kim nhất trong sự nghiệp của tay golf 35 tuổi - khi kỹ thuật, sức mạnh thể chất và bản lĩnh tinh thần đều hội tụ hoàn hảo.




Người hâm mộ theo dõi Rory McIlroy thi đấu tại The Players Championship 2025.
Tài năng không thể chối bỏ
McIlroy không chỉ là một tay golf xuất sắc, anh còn là nhân vật trung tâm của làng golf hiện đại. Khi Tiger Woods chỉ còn là cái tên xuất hiện thoáng qua, McIlroy trở thành ngôi sao sáng nhất của môn thể thao này. Anh hiện diện khắp nơi: trong cuộc đua vô địch mỗi tuần, trong các quảng cáo giữa giờ nghỉ, trong tâm trí của những người yêu golf trên toàn thế giới.
Nhưng đứng dưới ánh đèn sân khấu đồng nghĩa với việc mỗi chiến thắng hay thất bại của anh đều bị soi xét đến từng chi tiết. Khi Koepka thất bại ở một giải major, đó chỉ là một lần sẩy chân không ai nhớ đến. Nhưng khi McIlroy vấp ngã, nó trở thành một đề tài phân tích, một cuộc tranh luận không hồi kết về yếu tố tâm lý thi đấu, về kỹ thuật, về di sản mà anh để lại. Điều này có vẻ không công bằng nếu xét đến sự ổn định của McIlroy - 18 lần lọt vào top 5 major trong 10 năm qua - một thành tích phi thường. Nhưng vì không có thêm danh hiệu major nào, những thành tích đó bị nhìn nhận là thất bại.
Rory McIlroy có thể vô địch The Masters vào tháng 4 tới, hoàn tất bộ sưu tập Grand Slam mà anh xứng đáng nhận được với tài năng kiệt xuất của mình. Hoặc anh có thể một lần nữa lỡ hẹn với major, thêm một lần nếm trải sự thất vọng. Nhưng có một điều chắc chắn: nếu mùa giải 2025 trôi qua mà không có danh hiệu major nào, đó sẽ lại là một thất bại.
Tuy nhiên, phải chăng vì quá mải mê nhìn vào điều McIlroy chưa đạt được, chúng ta đang vô tình bỏ lỡ những gì tuyệt vời nhất mà tay golf 35 tuổi mang lại?