Người bạn cố gắng gọi tôi dậy điểm danh
Sau hàng chục tin nhắn 'Hoài ơi' bằng tiếng Nhật, anh tiếp tục gọi điện cho đến khi tôi xuất hiện trên màn hình chung của lớp học online.
Sau hàng chục tin nhắn “Hoài ơi” bằng tiếng Nhật, anh tiếp tục gọi điện cho đến khi tôi xuất hiện trên màn hình chung của lớp học online.
Khi làn sóng Covid-19 thứ 4 bùng phát ở Nhật Bản, lớp tôi chuyển sang học online. Tôi thường xuyên ngủ quên dù biết phải vào lớp điểm danh lúc 9h.
Đó là khi Aung Ko Lin, cậu bạn thân người Myanmar hơn 4 tuổi của tôi, tìm mọi cách để gọi tôi dậy.
Ko Lin liên tục nhắn tin khiến điện thoại tôi rung bần bật. Sau hàng chục tin nhắn “Hoài ơi” bằng tiếng Nhật, anh tiếp tục gọi điện đến khi tôi xuất hiện trên màn hình chung của lớp học.
Lần khác, khi thấy tôi chưa hoàn toàn tỉnh ngủ trong lúc kiểm tra đầu giờ, Ko Lin cẩn thận gửi cả đề bài lẫn đáp án bài thi cho tôi. Anh không quên nhắc nhở tôi chép sớm để nộp cho cô giáo.
Chúng tôi được xếp ngồi cạnh nhau từ ngày đầu đi học. Khi ấy, tiếng Nhật của cả hai đều yếu kém nên không giao tiếp được nhiều.
Nhưng sau nhiều lần trao đổi bài tập, chúng tôi vượt qua được rào cản ngôn ngữ, cố gắng trò chuyện với nhau bằng vốn từ vựng Nhật Bản ít ỏi và cử chỉ, hành động cơ thể.
Giáo viên và các bạn cùng lớp từng nghĩ rằng chúng tôi có tình cảm với nhau. Tuy nhiên, tôi và Ko Lin chỉ dừng ở mức bạn thân. Cũng nhờ có người bạn đặc biệt này, những ngày tháng du học xa nhà của tôi không quá cô đơn, buồn tẻ.
Sau khi tốt nghiệp, Ko Lin chuyển tới thành phố Tokyo làm việc, cách tôi khoảng 1 tiếng đi tàu. Chúng tôi vẫn giữ liên lạc qua tin nhắn và những cuộc gọi. Ko Lin thường đùa rằng anh nhất định sẽ tới Việt Nam để dự đám cưới của tôi trong tương lai.
(Thanh Hoài, 21 tuổi, Nhật Bản)
Nguồn Znews: https://zingnews.vn/nguoi-ban-co-gang-goi-toi-day-diem-danh-post1278174.html