Phát hiện tờ giấy ADN giấu kín hai năm, tôi chết lặng trước sự thật về chồng

Một buổi chiều dọn dẹp tủ quần áo, tôi tình cờ phát hiện chiếc hộp sắt cũ giấu trong ngăn kéo. Bên trong là tờ giấy xét nghiệm ADN giữa chồng và con trai tôi – bí mật mà anh đã giữ kín suốt hai năm qua.

Chiều nay, trong lúc dọn lại tủ quần áo, tôi bất ngờ thấy một ngăn kéo nhỏ bị kẹt ở phía trong cùng mà trước đây chưa từng để ý. Tò mò, tôi cố lay mạnh. Cánh gỗ cũ bật ra, để lộ một chiếc hộp sắt nhỏ.

Tôi nghĩ trong hộp có thể là kỷ vật yêu đương hay món đồ quý giá nào đó, nhưng không. Thứ tôi tìm thấy lại là một tập giấy đã ngả màu theo thời gian. Khi mở ra, tờ đầu tiên với logo của một trung tâm xét nghiệm di truyền khiến tim tôi như ngừng đập: giấy xét nghiệm ADN, ghi rõ tên chồng tôi và con trai – cu Bon.

Tay tôi run rẩy, mắt nhòe đi khi nhìn vào con số 99,999%. Điều khiến tôi đau đớn đến nghẹt thở không phải là kết quả, mà là ngày tháng in trên đó: hai năm trước, ngay sau khi con trai tôi đầy tháng.

Ảnh minh họa: Một người phụ nữ lặng lẽ ngồi gục bên chiếc hộp sắt cũ, giấu kín bí mật khiến trái tim tan nát.

Ảnh minh họa: Một người phụ nữ lặng lẽ ngồi gục bên chiếc hộp sắt cũ, giấu kín bí mật khiến trái tim tan nát.

Chúng tôi cưới chạy bầu, đó là sự thật. Đám cưới vội vàng, chưa nhiều tình yêu lãng mạn, chỉ có những lời hứa sẽ cùng nhau chịu trách nhiệm với đứa con sắp chào đời. Vậy nhưng sau đó, anh đã thay đổi. Từ một chàng trai ham chơi, anh trở thành một người chồng, người cha tận tụy. Anh có thể thức trắng đêm dỗ con, kiên nhẫn đút từng thìa bột, vụng về thay tã nhưng đầy yêu thương.

Tôi đã tin rằng gia đình này, dù khởi đầu chưa hoàn hảo, nhưng sẽ lớn lên từ những điều giản dị và chân thành ấy. Tôi đã nghĩ mình hạnh phúc.

Vậy mà, tờ giấy kia như một nhát dao sắc lạnh cứa sâu vào lòng. Trong những ngày tôi yếu ớt nhất sau sinh, anh đã nghi ngờ tôi, lén lấy mẫu tóc của con đi xét nghiệm. Anh không tin tôi, cũng chẳng tin đứa trẻ anh ôm ấp mỗi ngày.

Đó không phải sự phản bội thể xác, mà là sự phản bội niềm tin – thứ còn đau hơn vạn lần. Suốt hai năm qua, tình yêu thương anh dành cho tôi và con, liệu bao nhiêu phần trăm là chân thành, bao nhiêu chỉ là trách nhiệm sau khi có kết quả ADN?

Anh giấu nhẹm tờ giấy đó, có lẽ vì kết quả đúng như mong muốn. Nhưng vết thương anh để lại thì âm ỉ, nhức nhối trong tim tôi.

Tôi ngồi bệt xuống sàn nhà, nước mắt rơi lã chã. Ngoài kia, cu Bon vẫn bi bô gọi “mẹ” trong vô tư và hồn nhiên. Con trai tôi đâu biết rằng sự tồn tại của con từng là dấu hỏi lớn trong lòng cha nó.

Ảnh minh họa: Đứa trẻ ngây thơ vẫn ríu rít gọi mẹ, không hay biết rằng đã từng có một dấu hỏi lớn về chính huyết thống của mình.

Ảnh minh họa: Đứa trẻ ngây thơ vẫn ríu rít gọi mẹ, không hay biết rằng đã từng có một dấu hỏi lớn về chính huyết thống của mình.

Cánh cửa nhà sắp mở, chồng tôi sắp về. Anh sẽ lại ôm tôi, hôn con và hỏi “hôm nay hai mẹ con thế nào?”. Nhưng tôi phải đối diện với anh ra sao đây? Giữ im lặng để bảo vệ mái ấm vốn đã rạn nứt từ nền móng, hay dám một lần hỏi cho ra lẽ, dù có thể đánh đổi tất cả?

Hạ Vy (t/h)

Nguồn Góc nhìn pháp lý: https://gocnhinphaply.nguoiduatin.vn/phat-hien-to-giay-adn-giau-kin-hai-nam-toi-chet-lang-truoc-su-that-ve-chong-22730.html