Phi cơ M-346N, ứng viên sáng giá cho chương trình huấn luyện mới của Hải quân Mỹ
Mẫu máy bay M-346N của hãng Leonardo (Ý) và hợp tác cùng Textron Aviation Defense (Mỹ) đang được kỳ vọng sẽ thay thế T-45, mang đến một hệ thống huấn luyện hiện đại, tiết kiệm và hiệu quả cho Hải quân Mỹ.

Trong khi Hải quân Mỹ đang tìm kiếm máy bay huấn luyện phản lực thay thế cho T-45 Goshawk đã phục vụ hơn 3 thập kỷ, cái tên M-346N đang nổi lên như một lựa chọn đầy hứa hẹn.

Được phát triển dựa trên nền tảng M-346 của hãng Leonardo (Ý) và hợp tác cùng Textron Aviation Defense (Mỹ), mẫu máy bay này được giới thiệu như một giải pháp “sẵn sàng ngay” và ít rủi ro cho chương trình huấn luyện phi công phản lực của Hải quân Mỹ trong thập niên tới.

Hiện nay, Hải quân Mỹ đang vận hành hơn 200 chiếc T-45, dòng máy bay được đưa vào phục vụ từ năm 1991.

Dù từng là trụ cột trong đào tạo phi công hải quân, T-45 đã bộc lộ nhiều hạn chế, từ chi phí vận hành cao, sự cố kỹ thuật đến khả năng thích ứng với yêu cầu huấn luyện thế hệ mới.

Việc tìm kiếm mẫu thay thế không chỉ đơn thuần là mua máy bay, mà còn là tái cấu trúc toàn bộ hệ thống huấn luyện, từ mô phỏng mặt đất, thực hành bay, đến tích hợp công nghệ huấn luyện thực tế ảo.

M-346N được xem là giải pháp toàn diện vì hội tụ 3 yếu tố quan trọng: công nghệ đã được chứng minh, khả năng sẵn sàng triển khai và hệ thống huấn luyện tích hợp.

Buồng lái số hóa, hệ thống điều khiển bay điện tử hiện đại và khả năng mô phỏng nhiều tình huống chiến đấu giúp M-346N tái tạo gần như đầy đủ môi trường tác chiến của chiến đấu cơ thực thụ.

Máy bay sử dụng 2 động cơ Honeywell F124, cho khả năng bay ổn định, tiết kiệm và an toàn hơn so với các mẫu 1 động cơ.

Điểm đáng chú ý là Hải quân Mỹ không còn đặt yêu cầu bắt buộc máy bay huấn luyện mới phải có khả năng cất hạ cánh trên tàu sân bay.

Điều này mở rộng đáng kể phạm vi lựa chọn và giảm chi phí phát triển. Thay vì tập trung vào yếu tố kỹ thuật phức tạp của hoạt động trên boong tàu, M-346N hướng đến khả năng huấn luyện toàn diện, giúp phi công chuyển tiếp nhanh hơn lên các loại máy bay chiến đấu thế hệ 4 và 5 như F/A-18 hay F-35.

Từ góc độ chiến lược, việc chọn M-346N có thể giúp Hải quân Mỹ rút ngắn đáng kể thời gian huấn luyện và chi phí.

Thay vì đào tạo phi công trong nhiều giai đoạn với nhiều loại máy bay khác nhau, mô hình huấn luyện tích hợp của M-346N cho phép tập trung đào tạo ngay từ đầu những kỹ năng then chốt: sử dụng cảm biến, phối hợp tác chiến, điều khiển vũ khí và nhận biết tình huống chiến đấu phức tạp.

Điều này phù hợp với xu hướng tác chiến hiện đại, nơi phi công không chỉ là người điều khiển máy bay mà còn là “chiến binh mạng” trong không gian số hóa của chiến trường.

Ngoài ra, M-346N có lợi thế vì được phát triển từ nền tảng đã chứng minh hiệu quả ở nhiều quốc gia. Các biến thể M-346 đang được sử dụng trong huấn luyện không quân của Ý, Israel, Singapore và Ba Lan.

Việc mở rộng sang Mỹ sẽ giúp giảm rủi ro kỹ thuật, đồng thời tận dụng kinh nghiệm khai thác và chuỗi cung ứng đã sẵn có.

Tuy nhiên, M-346N không phải là ứng viên duy nhất. Cuộc cạnh tranh cho chương trình huấn luyện mới còn có T-7 Red Hawk của Boeing/Saab và T-50N của Lockheed Martin/KAI.

Mỗi ứng viên đều có điểm mạnh riêng, nhưng lợi thế của M-346N nằm ở tính thực tế – máy bay đã hoàn thiện, có thể giao hàng sớm và tích hợp được vào hệ thống huấn luyện mà không cần phát triển từ đầu.











