Rưng rưng dấu ấn thời gian
Khi những tờ lịch cuối cùng của năm cũ được xé, lòng tôi lại bâng khuâng khó tả. Mỗi tờ lịch là một dấu mốc của thời gian, là một bước đi vội vàng trong cuộc sống hối hả. Nhưng với tôi, chúng còn là những cơn sóng dịu dàng, cuốn theo ký ức, tình yêu thương, và cả những niềm vui nho nhỏ mà ta từng bỏ qua.
Chỉ còn vài tờ lịch cuối cùng, mỗi khi lật qua, tôi cảm nhận rõ rệt sự chuyển mình của năm cũ. Những con số, những dòng chữ mờ dần theo thời gian, nhưng vẫn in đậm trong tâm trí tôi từng khoảnh khắc đã qua. Những buổi sáng đầu năm đầy nắng, những buổi tối lạnh giá, khi cả gia đình quây quần bên nhau, tôi nhận ra thời gian thật sự trôi qua nhanh chóng. Chúng ta, mỗi người, đều có những giấc mơ riêng, những dự định chưa thực hiện, những lời hứa chưa trọn vẹn. Nhưng tất cả đều là một phần không thể thiếu trong cuộc sống này.
Khi nhìn lại năm cũ, tôi thấy mình như vừa trải qua một chặng đường dài, đầy thăng trầm và thử thách. Những vấp ngã, những sai lầm, nhưng cũng có những niềm vui nhỏ bé mà tôi đã bỏ lỡ trong guồng quay hối hả của cuộc sống. Cứ mỗi lần nhìn vào những tờ lịch cuối năm, tôi lại thấy một chút tiếc nuối, nhưng đồng thời cũng là một chút ấm lòng, vì những điều dù nhỏ bé nhưng lại thật quan trọng.
Những khoảnh khắc tưởng chừng như vô nghĩa lại trở thành những ký ức quý giá. Những buổi sáng mẹ chuẩn bị bữa sáng, những lần anh chị em cùng nhau cười đùa, những giây phút im lặng bên chiếc bàn làm việc, đều là những hình ảnh mà tôi không thể nào quên. Những giây phút ấy, dù rất đỗi bình dị, nhưng lại là phần không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi chúng ta.
Và rồi, khi tờ lịch cuối cùng của năm cũ rơi xuống, tôi chợt nhận ra rằng, năm nay có thể tôi chưa làm được tất cả những gì mình mong muốn, nhưng tôi đã sống trọn vẹn với những gì mình có. Mỗi ngày, dù là những ngày bình thường, đều có những điều tốt đẹp mà ta có thể trân trọng. Có thể là một lời chào thân thiện từ người bạn cũ, một cái ôm ấm áp từ người thân, hay một bữa cơm gia đình đầy đủ. Những thứ tưởng chừng như rất nhỏ bé, nhưng lại có sức mạnh lớn lao để sưởi ấm trái tim ta.
Và khi nhìn lại, tôi thấy rằng, không có điều gì là vô nghĩa. Mỗi khoảnh khắc trong năm qua đều góp phần tạo nên một bức tranh đầy màu sắc của cuộc sống. Những vết chân đi qua cuộc đời này không phải lúc nào cũng mượt mà, nhưng chúng đều để lại dấu ấn, và chính những dấu ấn ấy mới làm nên câu chuyện cuộc đời.
Tôi nhận ra, những tờ lịch cuối năm không chỉ là những mảnh giấy đơn giản. Chúng là những dấu ấn của tình yêu, của những ký ức đẹp, của những sự thay đổi trong tâm hồn. Dù có những điều chưa trọn vẹn, nhưng tôi tin rằng, năm mới sẽ là một cơ hội để tôi làm lại, để yêu thương nhiều hơn, để sống hết mình với những gì mình có.
Và khi những tờ lịch cuối năm rơi xuống, tôi lại thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. Bởi vì dù năm cũ đã qua, những tình cảm và kỷ niệm ấy vẫn sẽ mãi còn đọng lại, là hành trang để tôi bước vào năm mới, với niềm tin và hy vọng mới. Cảm ơn năm cũ, vì đã dạy tôi những bài học quý giá, và cảm ơn cuộc sống này, vì luôn cho tôi cơ hội được yêu thương và được yêu.
Cứ như vậy, những tờ lịch cuối năm sẽ mãi là những mảnh ghép đẹp đẽ của thời gian, là những kỷ niệm không bao giờ phai nhòa, và là lời nhắc nhở rằng, dù cuộc sống có đôi lúc khó khăn, nhưng luôn có một điều gì đó đáng yêu và đáng trân trọng, ngay trong những khoảnh khắc tưởng chừng như đơn giản nhất.
Nguồn Thanh Hóa: https://vhds.baothanhhoa.vn/rung-rung-dau-an-thoi-gian-34684.htm