Sự cần thiết phải có Luật bảo vệ sự thật lịch sử
1. Lịch sử - nền tảng của niềm tin và bản sắc dân tộc, một bộ phận của nền tảng tinh thần xã hội.
Lịch sử dân tộc Việt Nam trải qua hơn bốn ngàn năm là bản anh hùng ca bất khuất, tài sản tinh thần vô giá mà biết bao thế hệ đã dày công vun đắp bằng máu xương và mồ hôi, nước mắt. Sự thật lịch sử là cội nguồn của niềm tin, nền tảng tư tưởng, văn hóa tạo nên sức mạnh tinh thần giúp dân tộc ta vượt qua mọi khó khăn, thách thức, đứng vững trước mọi phong ba bão táp, để giành và giữ gìn nền độc lập của dân tộc.
Tuy nhiên, hiện nay, các thế lực thù địch, phản động, lực lượng cơ hội trong nước đã triệt để lợi dụng sự phát triển của mạng lưới truyền thông, nhất là trên không gian mạng để xuyên tạc, bóp méo, phủ nhận lịch sử dân tộc, lịch sử cách mạng, đặc biệt là những vấn đề liên quan đến cuộc kháng chiến chống xâm lược của dân tộc ta trong thế kỷ XIX, XX, nhất là những vấn đề liên quan đến sự lãnh đạo của Đảng, vai trò của Chủ tịch Hồ Chí Minh, vai trò của Quân đội nhân dân Việt Nam.

Một cảnh phim "Mưa đỏ". Ảnh: VTV
Rất nhiều video, bài viết, ấn phẩm cố tình “lật sử", “đổi trắng thay đen", biến tội thành công, ca ngợi ngụy quyền Sài Gòn, bỏ cụm từ “ngụy quân, ngụy quyền Sài Gòn", xuyên tạc, phủ nhận tính chính nghĩa của các cuộc kháng chiến giải phóng dân tộc, chống xâm lược, gieo rắc hoài nghi vào thế hệ trẻ. Những biểu hiện này đã và đang diễn biến giống như đã xảy ra ở Liên Xô, Đông Âu trước đây.
Thực tiễn đó đòi hỏi phải có cơ sở pháp lý đủ mạnh, một đạo luật chuyên biệt về bảo vệ sự thật lịch sử, nhằm khẳng định chân lý bảo vệ danh dự dân tộc, củng cố niềm tin xã hội, xây đắp lòng yêu nước, yêu chế độ xã hội chủ nghĩa, bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng.
2. Cơ sở lý luận: Theo Chủ nghĩa Mác - Lênin, sự nghiệp cách mạng là sự nghiệp của quần chúng và quần chúng là người làm nên lịch sử; lịch sử là quá trình phát triển khách quan do con người sáng tạo trong những điều kiện cụ thể. Mác đã khẳng định: “Chính con người, chứ không phải lịch sử, làm nên sự kiện; nhưng họ không làm theo ý muốn chủ quan của mình, mà trong những điều kiện khách quan đã được lịch sử để lại". Quan điểm đó khẳng định tính khách quan, trung thực, là nguyên tắc cơ bản khi nhận thức, nghiên cứu và viết về lịch sử (điều này bác bỏ hoàn toàn tư duy của chế độ phong kiến, tư bản: Viết sử là viết theo quan điểm của bên thắng, do vậy mọi sự xuyên tạc, bóp méo, phủ nhận sự thật lịch sử điều là hành vi phản khoa học, phi lịch sử, cần phải kiên quyết đấu tranh).
Với Bác Hồ, Người luôn coi trọng sự thật lịch sử. Ngay từ khi mới trở về nước, Người đã viết bài diễn ca "Lịch sử nước ta" mở đầu bằng hai câu: “Dân ta phải biết sử ta / Cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam”. Bác khẳng định: “Viết sử phải viết đúng sự thật, không được thêm bớt, thiên lệch". Như vậy, với Chủ tịch Hồ Chí Minh, viết và nói đúng sự thật lịch sử không chỉ là trách nhiệm, mà còn là tư cách đạo đức của người viết sử cách mạng.
Thấm nhuần Chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, Đảng ta luôn khẳng định: Lịch sử là sự thật khách quan, không ai được phép xuyên tạc, bóp méo. Trong Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên Chủ nghĩa xã hội (năm 2011) đã nêu: “Phát huy giá trị truyền thống và lịch sử dân tộc; đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái, thù địch, xuyên tạc lịch sử, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng”. Nghị quyết Trung ương 4 khóa XII và Kết luận số 21-KL/TƯ khóa XIII nhấn mạnh: "Kiên quyết, kiên trì đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái, thù địch, bôi nhọ lãnh tụ, phủ nhận lịch sử cách mạng". Đặc biệt, Nghị quyết số 35-NQ/TƯ của Bộ Chính trị về tăng cường bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng đã xác định rõ: “Bảo vệ sự thật lịch sử là một bộ phận quan trọng của nhiệm vụ bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng”. Sinh thời, trong bài phát biểu của mình tại hội nghị tuyên giáo toàn quốc, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã xác định rõ: “Không có gì quý hơn sự thật. Phải tôn trọng sự thật lịch sử, nói đúng, viết đúng sự thật - đó là đạo đức của người làm cách mạng".
Tất cả những vấn đề nêu trên khẳng định, về lý luận, Đảng ta luôn khẳng định lịch sử là sự tồn tại khách quan trong quá trình phát triển của dân tộc do nhân dân Việt Nam làm nên. Do đó, người cách mạng phải nói đúng và viết đúng sự thật lịch sử, không ai được phép núp dưới mọi danh nghĩa để bóp méo, xuyên tạc và phủ nhận sự thật lịch sử đó.
3. Thực tiễn trong nước và kinh nghiệm quốc tế. Ở nước ta, đã có những biểu hiện khá rõ nét trong việc bóp méo, xuyên tạc, phủ nhận lịch sử như: Phủ nhận sự thật về Anh hùng Lê Văn Tám, Anh hùng Tô Vĩnh Diện, xuyên tạc tấm gương anh hùng của chị Võ Thị Sáu, bóp méo sự hy sinh anh dũng của Anh hùng Nguyễn Văn Trỗi. Nhiều nhân vật đã được lịch sử khẳng định là phản quốc, nay họ lại xới lên tranh cãi và ngang nhiên yêu cầu đặt tên đường, tên công trình theo tên những nhân vật đó, bất chấp quy định trong Nghị định số 91/2005/NĐ-CP ngày 11/7/2005 của Chính phủ về việc ban hành Quy chế đặt tên, đổi tên đường, phố và công trình công cộng: "Những nhân vật lịch sử còn có sự đánh giá khác nhau, chưa đưa vào đặt tên đường, tên công trình"; đòi bỏ không dùng cụm từ “ngụy quân, ngụy quyền" với cách lý giải hết sức phản khoa học. Cùng với những vấn đề đó, họ ngang nhiên xúc phạm, xuyên tạc tiểu sử các đồng chí lãnh đạo tiền bối của Đảng, phủ nhận cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước. Gần đây nhất, khi Điện ảnh Quân đội nhân dân công chiếu bộ phim "Mưa đỏ", một số người tìm cách hạ thấp, đi đến phủ nhận tội ác dã man của ngụy quân, ngụy quyền Sài Gòn, ngang nhiên hát những bài hát ca ngợi lính ngụy.
Trên thế giới, nhiều quốc gia đã có luật về bảo vệ lịch sử như: Pháp ban hành Luật Gayssot xử lý hình sự tội phủ nhận tội ác chiến tranh, Đức ghi rõ xử tù đến 5 năm việc phủ nhận tội ác diệt chủng của phát xít, Nga ban hành Luật trừng phạt hành vi xuyên tạc vai trò của Liên Xô trong chiến tranh vệ quốc vĩ đại... Những đạo luật không nhằm áp đặt tư tưởng, mà để bảo vệ chân lý, ngăn chặn chiến tranh thông tin, tư tưởng để duy trì niềm tin, củng cố lòng yêu nước, giữ gìn khối đại đoàn kết toàn dân tộc.
Từ những vấn đề nêu trên, trước yêu cầu về lý luận và thực tiễn đặt ra, cần phải có cơ sở pháp lý vững chắc để bảo vệ sự thật lịch sử. Song, cho đến hiện nay, vẫn chưa có một đạo luật riêng, mà chỉ có những quy định nằm rải rác trong các luật về báo chí, xuất bản, an ninh mạng... chưa tạo thành khung pháp lý thống nhất đủ sức giáo dục, thực hiện và răn đe những ai cố tình vi phạm.
Bài học rút ra từ thế giới, ngay từ bây giờ, muốn bảo vệ sự thật lịch sử, phải bằng công cụ đủ mạnh, có cơ chế xử lý thống nhất, đồng bộ, kết hợp giữa luật pháp với tuyên truyền, giáo dục, nghiên cứu khoa học và thông tin truyền thông. Chỉ có như vậy, chúng ta mới ngăn chặn hiệu quả âm mưu, thủ đoạn "rút gạch dưới chân tường" trong khoa học lịch sử, mới bảo vệ vững chắc nền tảng tư tưởng của Đảng, mới không đi theo vết xe đổ ở Liên Xô và Đông Âu, mới bảo vệ được thành quả cách mạng, mới tạo nên sức mạnh vững bước vào thời kỳ mới, thời kỳ vươn mình giàu mạnh và phát triển theo định hướng xã hội chủ nghĩa.











