Tà Xùa mờ sương: Nhịp sống bình yên giữa lưng trời Tây Bắc
Giữa tầng mây trắng xóa của những ngày cuối thu, bản Háng Đồng (Tà Xùa, Sơn La) ẩn hiện như một bức tranh sơn thủy. Ở độ cao gần 2.000m, người Mông vẫn giữ nhịp sống dung dị, hòa mình vào rừng núi - sáng sớm đốt lửa sưởi ấm, lên nương, chăn gia súc, giữa tiếng cười trẻ thơ vang vọng trong sương.

Buổi sáng Tà Xùa lạnh buốt, sương trắng giăng kín lối, hơi thở người hòa cùng hơi núi. Khi mặt trời chưa kịp lên khỏi đỉnh mây, bản nhỏ đã rộn ràng tiếng chày giã ngô, tiếng trẻ í ới gọi nhau đến lớp, tiếng chó sủa vọng từ sườn dốc xa. Giữa mênh mang sương phủ, khói bếp từ những căn nhà gỗ mờ ảo như hòa vào mây, báo hiệu một ngày mới lại bắt đầu.

Trong làn sương dày đặc buổi sớm, bà con dân tộc vùng cao đốt củi sưởi ấm bên vệ đường. Đợt không khí lạnh tràn về khiến nhiệt độ ở nhiều nơi giảm sâu, cuộc sống sinh hoạt buổi sáng thêm phần vất vả.

Sương sớm bao trùm Háng Đồng, che khuất lối đi và những mái nhà. Cuộc sống nơi vùng cao vẫn diễn ra chậm rãi, giữa cái lạnh đặc trưng của mùa cuối năm

Giữa làn sương dày đặc ở chợ vùng cao, những người phụ nữ vẫn rạng rỡ trao nhau bó rau xanh, giữ ấm phiên chợ bằng nụ cười thân tình.

Người lớn lên nương, trẻ nhỏ đi học, người già ngồi hong tay bên bếp lửa. Cả bản quây quần như một nhịp sống riêng - chậm rãi, trọn vẹn và gắn bó. Ở nơi thiếu thốn vật chất, niềm vui đến từ những điều nhỏ: bữa cơm nóng, chén trà sớm, nụ cười trên khuôn mặt rám nắng. Bà Vừ Thị Mỷ, người dân bản Háng Đồng, cười hiền: “Ở đây sương nhiều, lạnh lắm, nhưng sống quen rồi. Có rừng, có nước, có người thân, là đủ ấm”

Những bó cỏ tươi được gánh về để làm thức ăn cho gia súc

Giữa sương mù và rừng xanh, người Háng Đồng vẫn bền gan như chính những thân cây cổ thụ quanh bản. Họ sống cùng thiên nhiên - không phải để chống chọi, mà để hòa mình. Từng nếp nhà, con dốc, mảnh nương… đều thấm hơi người, hơi rừng.

Sương mù, không khí lạnh kết hợp với mưa nhỏ khiến con đường tại Háng Đồng vốn đã khó đi nay thêm khó khăn hơn

Củi chất đầy trước hiên nhà – hình ảnh quen thuộc mỗi mùa lạnh ở vùng cao, khi người dân chuẩn bị chất đốt để chống chọi với giá rét

Căn nhà đơn sơ ẩn hiện trong màn sương dày – hình ảnh quen thuộc của những bản làng vùng cao vào mùa lạnh, khi cuộc sống vẫn lặng lẽ trôi giữa mây núi

Con đường đất quanh co dẫn vào bản phủ kín sương mù – nơi thiên nhiên và con người vùng cao vẫn hòa mình trong nhịp sống chậm rãi, bình yên

Giữa làn sương dày đặc của buổi sớm vùng cao, những đứa trẻ vẫn nở nụ cười hồn nhiên, tạo nên khoảnh khắc ấm áp giữa cái lạnh se sắt nơi núi rừng











