Vấn đề nhân quyền, dân tộc, tôn giáo tiếp tục bị các tổ chức thiếu thiện chí lợi dụng chống phá, ngăn cản Việt Nam đại diện cho ASEAN ứng cử Hội đồng Nhân quyền LHQ nhiệm kỳ 2023-2025.
Quốc gia thành viên phải bảo đảm rằng bất kỳ cá nhân nào cho rằng họ bị tra tấn trên bất cứ vùng lãnh thổ thuộc phạm vi quyền tài phán quốc gia đó đều có quyền khiếu nại và các cơ quan có thẩm quyền phải xem xét một cách kịp thời và công bằng khiếu nại đó.
Những lời khai của một người thu thập được do bị tra tấn, đe dọa hay cưỡng ép... đều không được coi là một loại chứng cứ chứng minh vụ án hình sự. Nguyên tắc này nhằm đảm bảo tính khách quan trong vụ án hình sự cũng như bảo vệ các quyền con người khỏi các hành động tra tấn, đối xử tàn bạo, vô nhân đạo.
Quốc gia thành viên không được trục xuất, dẫn độ, trao trả (gọi chung là trao trả) một người trở lại một nước mà ở đó người bị trao trả có nguy cơ bị tra tấn.
Mỗi quốc gia thành viên phải bảo đảm trong hệ thống pháp luật của mình rằng các nạn nhân của hành động tra tấn sẽ được cứu chữa và có quyền khả thi được bồi thường công bằng và thỏa đáng, kể cả được cung cấp những điều kiện để phục hồi một cách đầy đủ đến mức có thể.
Với mong muốn đóng góp nhiều hơn nữa vào nỗ lực chung của các quốc gia nhằm bảo vệ và thúc đẩy quyền con người, Việt Nam đã trở thành thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc nhiệm kỳ 2014-2016, và tiếp tục ứng cử trong nhiệm kỳ 2023-2025. Vinh dự này được các quốc gia ASEAN đồng thuận đề cử và ủng hộ.
Với mong muốn đóng góp nhiều hơn nữa vào nỗ lực chung của các quốc gia nhằm bảo vệ và thúc đẩy quyền con người, Việt Nam đã trở thành thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc nhiệm kỳ 2014-2016, và tiếp tục ứng cử trong nhiệm kỳ 2023-2025. Vinh dự này được các quốc gia ASEAN đồng thuận đề cử và ủng hộ.
Những người bị giam giữ, phạm nhân, luật sư, thành viên gia đình họ hay bất kỳ ai biết về tình trạng của họ đều có quyền yêu cầu cải thiện điều kiện đối xử, hoặc khiếu nại về điều kiện đối xử đối với họ, đặc biệt là khiếu nại liên quan đến tra tấn, đối xử vô nhân đạo.
Theo Điều 8 của Công ước Chống tra tấn (Công ước) quy định trách nhiệm của các quốc gia thành viên cần phải quy định hành vi tra tấn là một hành vi tội phạm hình sự và cần phải coi đó là một tội trong các tội được dẫn độ.
Đối với hành vi tra tấn, Công ước Chống tra tấn (Công ước) nhấn mạnh nguyên tắc hợp tác quốc tế và tương trợ tư pháp trong hoạt động phòng ngừa và trừng trị hành vi tra tấn là trách nhiệm của các quốc gia thành viên trong việc hoàn thiện các trình tự pháp lý và thủ tục tố tụng hình sự về tội tra tấn.
Bên cạnh việc quy định các quốc gia thành viên phải ngăn chặn không cho hành vi tra tấn xảy ra trên lãnh thổ quốc gia mình, Điều 3 của Công ước Chống tra tấn (Công ước) cũng đồng thời yêu cầu các quốc gia phải ngăn ngừa khả năng hành vi này sẽ được thực hiện đối với những người bị trục xuất, trao trả hoặc dẫn độ từ quốc gia mình.
Điều 8 của Công ước Chống tra tấn (Công ước) quy định trách nhiệm của các quốc gia thành viên cần phải quy định hành vi tra tấn là một hành vi tội phạm hình sự và cần phải coi đó là một tội trong các tội được dẫn độ.
Nhằm mục đích nghiêm cấm triệt để các hành vi tra tấn, Công ước Chống tra tấn (Công ước) quy định nghĩa vụ của các quốc gia thành viên phải hình sự hóa hành vi này để răn đe những người thực hiện hành vi tra tấn.
Vấn đề phòng, chống tra tấn đã được chú ý từ sớm và đã được quy định trong nhiều văn bản pháp luật của Việt Nam, trong đó tiêu biểu là Bộ luật Hình sự, Bộ luật Tố tụng hình sự. Đặc biệt, ngày 28-11-2014, Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam đã phê chuẩn Công ước về chống tra tấn.
Việc tham gia Công ước chống tra tấn và các hình thức đối xử hay trừng phạt tàn ác, vô nhân đạo và hạ nhục của Liên hợp quốc (Công ước CAT, hay gọi tắt là Công ước chống tra tấn) là bước đi cụ thể trong quá trình chủ động và tích cực hội nhập quốc tế của Việt Nam.