Thành phố đã mùa đông. Hôm qua nhìn hàng cây như thu mình lại, tôi nhớ tới một bài thơ viết năm 23 tuổi. Xa quá rồi. Đã 42 năm. Ký ức không bao giờ chết. Nó chỉ chìm sâu trong lòng và chợt một ngày hiện ra và vang lên.
Đêm thanh vắng. Bỗng đâu đó vang lên những tiếng tung tung. Lúc đầu còn xa xôi, mơ hồ, nghi hoặc. Nhưng rồi cố lắng tai nghe, đó chính là âm thanh quen thuộc của tiếng trống ếch vọng đến từ một nhà nào đó trong xóm. Ngước lên vòm trời đùng đục trong tiết chính thu, mảnh trăng thượng huyền đang dần bồi lên những vòng sáng bạc, như lời nhắc Tết Trung thu đã đến thật gần.
Nông thôn Việt Nam luôn phủ bóng cây xanh, ở đó, tre bao giờ cũng nổi bật nhờ chiều cao, sống theo quần thể và có mặt khắp nơi. Quanh vườn có rào tre, đường làng có hàng tre, cuối làng có lũy tre...
'Nơi con sông đổ về biển' là tập thơ thứ hai của nhà giáo Nguyễn Hữu Quyền (NXB Nghệ An ấn hành tháng 4-2021). Đi một lối riêng, Nguyễn Hữu Quyền đang khẳng định một giọng thơ ấn tượng, độc đáo cả về nội dung và hình thức. Vẫn là dòng chảy của sự không cùng trong cảm xúc và tư duy thơ ở tập thơ đầu 'Về miền hoa lộc vừng', nhưng đọc 'Nơi con sông đổ về biển' ta sẽ nhận ra những mạch ngầm của tưởng tượng mạnh mẽ hơn và cũng tinh tế hơn. Không quá mới lạ trong việc lựa chọn đề tài khai thác, nhưng cách đào sâu vào những điều tưởng như thân gần ấy để vỡ ra những mảnh nhìn thấu suốt thì không nhiều người làm được.
Cái nắng chói chang đầu mùa cứ thôi thúc trí nhớ tôi tìm về nơi giếng cũ. Đó là vành giếng phủ rêu xanh lặng thầm sau nhà ngoại, nước trong veo mát lành. Giếng nước đã giữ lại bao vui buồn một thuở êm đềm, bình dị. Tiếng vục gầu vọng về da diết trong giấc mơ.
Bài thơ 'Hư ảo' của Phan Ngọc Thường Đoan mang đến cho người đọc cảm xúc về một tình yêu thầm lặng đã qua nhưng vẫn còn làm trái tim thổn thức.
Nguyễn Hiền, bút danh Cúc Họa Mi, sinh năm 1976 ở Quảng Ninh, hiện đang làm việc tại Hà Nội.
Lời bài hát Em Ơi Hà Nội Phố được sáng tác bởi nhạc sĩ Phú Quang - người nhạc sĩ nổi tiếng của Việt Nam. Đúng như tựa đề, ca khúc Em Ơi Hà Nội Phố như là tiếng lòng tâm sự của chàng trai với người thương của mình về những kỉ niệm buồn với Hà Nội.
Lời vào sách mới của Ngô Thảo khiến người ta cảm động: 'Là lớp hậu sinh, nhưng năm nay cũng đã vào tuổi 80, trông lại, thấy mình may mắn được tại thế lâu hơn nhiều bậc đàn anh tài năng, trước khi nối bước theo họ, tôi tập hợp một số bài viết trong nhiều thời gian, về mấy tác giả mà bằng nhiều cách tôi từng quen biết: Nguyễn Ngọc Tấn- Nguyễn Thi, Nguyễn Khải, Nguyễn Minh Châu, Thu Bồn làm nên tập tư liệu văn học Bốn nhà văn nhà số 4'.
Lấy cảm hứng từ đề tài vẻ đẹp của người phụ nữ, 2 vở kịch múa trong năm 2020 của Hội Nghệ sĩ Múa Việt Nam là 'Trăng treo' (Biên đạo NSND Ứng Duy Thịnh) và 'Ballet Kiều' (Biên đạo Tuyết Minh) đã mang lại cho khán giả nhiều cung bậc cảm xúc.
Lê Vĩnh Tài sinh năm 1966, tốt nghiệp Đại học Y khoa, hiện sống tại thành phố Buôn Ma Thuột. Bài thơ 'Ngủ đi, nước mắt' in trong tập 'Đêm và những khúc rời của Vũ' (2008).
Hoàng Trần Cương (1948 - 2020), là một nhà thơ nổi tiếng của thi đàn Việt Nam. Bài thơ 'Dấu vết tháng ngày' in trong tập thơ cùng tên của anh.
Mùa đông Hà Nội, trong mắt tôi là một mùa thật đặc biệt với cả những điều tuyệt vời và cả những điều mà đối với nhiều người là khó chịu. Không giống như những nơi khác. Cái lạnh đầu đông ở nơi đây, rất riêng và khó trộn lẫn, đó không chỉ hời hợt là những làn gió bấc se se, chẳng phải lúc nào cũng khô ráo, mà cái rét buốt có khi thấu xương, có khi kèm cả những cơn mưa phùn rả rích tê cóng chân tay nhiều ngày trời.
Đinh Vũ Hoàng Nguyên là một cây bút tài hoa dù cuộc đời ngắn ngủi. 'Có một phố vừa đi qua phố' là một bài thơ hay, cũng là tên tập sách duy nhất của anh để lại.
Bùi Sim Sim sinh tại Nghệ An, hiện sống ở Hà Nội, là tác giả khá quen thuộc của thơ ca đương đại Việt Nam. Chị từng đoạt giải ba cuộc thi thơ của báo 'Người Hà Nội'.
Từ chốt gác trở về phải mất gần hai giờ đồng hồ đi bộ. Về tới nơi cũng là lúc tiếng gà bên này và bên kia biên giới đồng loạt thôi thúc gáy điểm canh ba.
Trên tay tôi là tuyển thơ 'Biển bắt đầu từ sóng' dày trên 500 trang, với 108 tác giả đủ các vùng miền trong nước và cả những nhà thơ người Việt đang định cư ở nước ngoài vừa được nhà thơ Nguyễn Ngọc Hạnh, Phó Chủ tịch Hội Nhà văn TP Đà Nẵng chủ biên, gửi tặng.
Tháng Bảy khói nhang
Em không muốn gọi anh là thương binh/Bởi trong em, anh là người toàn vẹn nhất/Vết thương thêm ngàn lần nhức nhối...
Từ dạo ấy, hai mùa mưa lại qua, cuộc chiến vẫn còn tiếp diễn... mà lòng tôi thì nhớ mãi, nhớ hoài hình ảnh và tình cảm thiết tha của người mẹ chiến sĩ nơi tôi phải tạm dừng chân vài ngày vì bị thương.