Thu qua vườn mẹ
Vườn quê nắng đã vàng lên trái
Gió thổi quanh co xuống dốc đồi
Cây hồng trở mình mùa rụng lá
Trơ nhánh bên trời mây mỏng trôi
Có mùi nắng trên từng trái ổiCó tiếng chim về hót líu loThương quá lối mòn qua triền cỏThương cả dấu chân bước tảo tần
Một cơn mưa bụi làm ướt núiRất nhẹ thôi, mà cũng lạnh rừngCó đường lá, bay nghiêng - lầm lũiKhông gọi thành tên, lòng rưng rưng
Tiếng cuốc nhọc nhằn, từ dáng đứngCong lưng vạt cỏ đẫm sương mùCha vun gốc nắng, ngày - tàn hạMẹ kéo nhánh chiều, lay - bóng thu
Nguồn Lâm Đồng: https://baolamdong.vn/van-hoa-nghe-thuat/202408/thu-qua-vuon-me-d5f2998/