Tiếng guitar miền ký ức

Tôi vẫn thường nghe câu nói: 'Cha là người thầy đầu tiên, người bảo vệ và là người hùng trong trái tim con', nhưng với tôi, ba còn là người bạn đồng hành, là người dẫn dắt ước mơ. Chính ba là người dạy tôi hát và truyền cho tôi ngọn lửa đam mê âm nhạc cho đến hôm nay.

Trong gia đình, tôi được ba cưng chiều nhất! Ba kể, hồi nhỏ tôi thường xuyên bị bệnh vặt, có lần trong cơn sốt, ba thấy bàn chân tôi co giật. Ba lo lắng chạy đến bên giường nhưng rồi từ lo lắng chuyển thành niềm hạnh phúc khi nhận ra chân tôi đang nhịp theo một bài nhạc. Ông tự hào khi biết con gái mình bộc lộ năng khiếu âm nhạc khi còn rất nhỏ.

Ba tôi hay nói rằng, ông là người tự học, tự mày mò để có thể làm nghề sửa chữa điện tử. Trong gia đình, luôn có những thiết bị âm thanh như máy cassette, loa, đài và đầu video. Những giai điệu âm nhạc được vang lên từ các thiết bị khác nhau đã thấm vào tôi từ những ngày thơ ấu, dù đôi lúc tôi cảm thấy khó chịu vì tiếng nhạc phá vỡ không gian yên tĩnh của mình. Nhưng rồi, tôi nhận ra rằng chính những giai điệu đó đã giúp tôi hiểu và cảm nhận được sự phong phú của nhiều dòng nhạc.

Tôi nhớ ngày còn nhỏ luôn ấn tượng với hình dáng ba ôm đàn guitar, gảy lên những khúc nhạc ngẫu nhiên, đầy cảm xúc. Tiếng guitar của ba ấm áp như chính tính cách của ba. Ba chơi đàn bằng tay trái - điều mà tôi luôn thấy đặc biệt và rất thú vị. Niềm đam mê âm nhạc trong ba lớn lắm. Dù không có thầy hướng dẫn, ba vẫn tự mua sách, mày mò từng hợp âm, nắn nót từng phím đàn, từng giai điệu và bằng tất cả sự kiên trì, lòng nhiệt huyết. Tôi thường nắm tay ba và cảm nhận những ngón tay chai sạn của ba khi bấm từng dây đàn.

Có lần tôi hỏi: “Đàn tay trái có khó không ba?”. Ba trả lời với ánh mắt lấp lánh: “Chỉ cần tình yêu âm nhạc đủ lớn, những khó khăn tự khắc sẽ trở nên nhỏ bé”. Ba đã giúp tôi hiểu rằng, tài năng không phải lúc nào cũng đến từ sự hướng dẫn bài bản, mà đôi khi, nó được nuôi dưỡng từ tình yêu, lòng kiên trì và những đêm miệt mài với những phím đàn. Tiếng đàn của ba không chỉ đơn giản là âm thanh, là giai điệu mà còn là nghị lực và đam mê.

Âm nhạc trở thành ngôn ngữ riêng của hai ba con, nơi ba và tôi tự do đàn hát như những người bạn, hiểu nhau qua từng giai điệu, từng tiết tấu. Với tôi, ba như một nghệ sĩ lớn, không một bài hát nào, tiết tấu nào có thể làm khó ba. Tôi yêu tiếng đàn của ba đến nỗi không thể thiếu được trong cuộc sống hằng ngày. Ở bất cứ dịp nào, nếu không phải là tiếng đàn của ba, giọng hát của tôi không thể thăng hoa, không thể “phiêu” cùng âm nhạc. Nhưng ba không chỉ đơn thuần đệm đàn, ba còn thử thách tôi bằng cách đảo phách, thay đổi điệu nhạc bất ngờ. Tôi phải thật tập trung để theo kịp, để không bị lạc nhịp. Khoảnh khắc đó luôn là kỷ niệm đẹp của cha con tôi và cũng nhờ đó mà tôi dần trở nên nhạy bén hơn với âm nhạc.

Từ tiếng đàn ấy, ba đã dạy tôi một bài học lớn trong đời: Cuộc sống giống như âm nhạc, luôn có những thay đổi bất ngờ và điều quan trọng là ta phải lắng nghe, cảm nhận và thích nghi cũng như cách tôi có thể thay đổi theo từng tiết tấu nhanh - chậm biến chuyển của ba.

Một trong những ký ức khó quên trong đời, khi tôi tham gia một cuộc thi văn nghệ khoảng năm 12-13 tuổi. Tôi đã chọn hát một ca khúc về công ơn cha mẹ và khi nhìn xuống khán giả, tôi thấy ba ngồi đó, ánh mắt ấm áp, đầy động viên. Chính ánh mắt ấy đã giúp tôi tự tin cất lên những câu hát, dù giọng tôi lúc đó hơi run.

Khi tôi hát về tình yêu, sự hy sinh của đấng sinh thành và bất giác, hình ảnh ba hiện lên trong tâm trí - người đã luôn chỉ dạy ân cần, kiên nhẫn với đứa con gái bé bỏng. Giai điệu vang lên, từng ca từ như chạm vào trái tim tôi. Giọng tôi bắt đầu nghẹn lại, nước mắt đã rơi. Nhìn xuống hàng ghế, tôi thấy mắt ba long lanh. Ba cố gắng quay đi để giấu cảm xúc của mình, nhưng tôi vẫn nhận ra giọt nước mắt hạnh phúc của ba, dù cho ánh đèn sân khấu mờ ảo. Âm nhạc chính là sợi dây kết nối vô hình giữa hai ba con. Và khoảnh khắc lần đầu tiên tôi thấy ba khóc không thể nào quên!

Ngày ba rời xa, thế giới trong tôi dường như mất đi một giai điệu quan trọng, bầu không khí như thu hẹp lại, tôi như vĩnh viễn khuyết đi một phần cơ thể. Không còn ba, tôi không còn người bạn trong âm nhạc, không được nghe những lời dạy của ba để tôi tiến bộ hơn. Bầu không khí trở nên chật hẹp, lồng ngực tôi như thu nhỏ lại, làn hơi như yếu ớt, câu hát không còn tròn đầy mà thường đứt quãng, lạc nhịp. Khuông nhạc giờ đây như thiếu đi những nốt bổng, trầm, chỉ còn lại một nốt lặng kéo dài. Nhưng tôi biết, ở trên trời cao, ba vẫn luôn dõi theo tôi. Ba sẽ thất vọng biết bao nếu tôi gác lại niềm đam mê của mình.

Tôi sẽ mạnh mẽ vì tôi tin ba vẫn luôn bên cạnh. Tôi sẽ kiên định với đam mê, như cách ba đã từng tự học gảy đàn bằng tay trái. Tôi sẽ viết tiếp những giai điệu đẹp cho đời mình, như cách ba từng dạy tôi yêu âm nhạc. Vì tôi biết, mỗi khi tôi hát, dù ba không còn ở đây nhưng tiếng guitar năm nào vẫn vang lên trong miền ký ức. Tiếng guitar của ba lại dìu tôi về đúng nhịp, đúng giai điệu, đúng với mong ước ban đầu của cuộc đời tôi. Tôi sẽ không bao giờ để mất nhịp, không bao giờ để âm nhạc tắt lặng trong trái tim mình!.

Chào nhé yêu thương, mùa thứ 4, chủ đề “Cha” chính thức ra mắt từ ngày 27-12-2024 trên bốn loại hình báo chí và các hạ tầng số của Đài Phát thanh - Truyền hình và Báo Bình Phước (BPTV), hứa hẹn sẽ mang đến cho công chúng những giá trị tuyệt vời của tình cha thiêng liêng, cao đẹp.
Hãy gửi đến BPTV những câu chuyện xúc động về Cha bằng cách viết báo, viết bài cảm nhận, thơ, tản văn, video clip, bài hát (có bản thu âm),... qua email chaonheyeuthuongbptv@gmail.com, Phòng Thư ký biên tập, Đài Phát thanh - Truyền hình và Báo Bình Phước, số 228, Trần Hưng Đạo, phường Tân Phú, thành phố Đồng Xoài, tỉnh Bình Phước, số điện thoại: 0271.3870403. Thời gian nhận bài từ nay đến hết ngày 30-8-2025.
Bài viết chất lượng sẽ được đăng phát lan tỏa, được trả nhuận bút, đồng thời tặng thưởng khi khép lại chủ đề với 1 giải đặc biệt và 10 giải xuất sắc.
Hãy cùng “Chào nhé yêu thương” mùa 4 viết tiếp câu chuyện về Cha, để những câu chuyện về Cha được lan tỏa và chạm đến trái tim mọi người!

Thanh Thúy

Nguồn Bình Phước: https://baobinhphuoc.com.vn/news/19/171521/tieng-guitar-mien-ky-uc