Tình trạng giống như ung thư hiếm gặp này thường xảy ra ở trẻ em dưới 10 tuổi
Langerhans cell histiocytosis (LCH) ảnh hưởng đến mọi người ở mọi lứa tuổi, nhưng phổ biến nhất ở trẻ em dưới mười tuổi. Bài viết sau đây sẽ thảo luận về nguyên nhân, triệu chứng, chẩn đoán và điều trị LCH.
Langerhans cell histiocytosis (LCH) là một tình trạng giống như ung thư hiếm gặp xảy ra khi một loại tế bào bạch cầu gọi là tế bào Langerhans hoạt động sinh sản bất thường và tích tụ trong các cơ quan và mô khác nhau trên khắp cơ thể. LCH ảnh hưởng đến mọi người ở mọi lứa tuổi, nhưng phổ biến nhất ở trẻ em dưới mười tuổi.
Nguyên nhân
Nguyên nhân chính xác của LCH vẫn chưa được biết, nhưng nó được cho là có liên quan đến những bất thường của hệ thống miễn dịch. Các tế bào bị ảnh hưởng (tế bào Langerhans- tế bào đơn nhân đuôi gai ở da) là một phần của hệ thống miễn dịch và đóng vai trò bảo vệ cơ thể chống lại nhiễm trùng.
Trong LCH, các tế bào này nhân lên và tích tụ ở các bộ phận khác nhau của cơ thể, dẫn đến sự hình thành khối u và các biến chứng khác. Một số nghiên cứu cho thấy LCH có thể liên quan đến việc tiếp xúc với một số hóa chất hoặc virus, nhưng bằng chứng là không thuyết phục. Các yếu tố rủi ro khác đối với LCH bao gồm tiền sử gia đình mắc bệnh, đột biến gen cụ thể và hệ thống miễn dịch suy yếu.
Triệu chứng
Các triệu chứng của LCH phụ thuộc vào vị trí và mức độ của bệnh. Đôi khi, LCH có thể không gây ra bất kỳ triệu chứng nào và tình trạng này chỉ có thể được phát hiện trong các xét nghiệm y tế thông thường hoặc nghiên cứu hình ảnh. Tuy nhiên, một số triệu chứng có thể xảy ra bao gồm đau xương, phát ban hoặc lở loét trên da, sưng hạch bạch huyết, sốt, mệt mỏi và sụt cân, khó thở hoặc ho, đau bụng hoặc nôn mửa. Vì LCH có thể ảnh hưởng đến nhiều cơ quan và mô nên việc chẩn đoán nó có thể là một thách thức. Các triệu chứng có thể tương tự như triệu chứng của các tình trạng khác, khiến bệnh nhân cần tìm kiếm sự chăm sóc y tế nếu họ gặp bất kỳ triệu chứng bất thường nào.
Chẩn đoán
Chẩn đoán LCH thường bao gồm sự kết hợp của các xét nghiệm y tế và nghiên cứu hình ảnh. Các xét nghiệm máu có thể đo mức độ của các dấu hiệu cụ thể từ đó giúp chỉ ra sự hiện diện của LCH. Đồng thời, các nghiên cứu hình ảnh như chụp X-quang, chụp CT hoặc chụp cộng hưởng từ có thể giúp xác định khối u hoặc các bất thường khác.
Trong một số trường hợp, sinh thiết có thể cần thiết để xác định chẩn đoán. Trong quá trình sinh thiết, một mẫu mô nhỏ được lấy ra khỏi vùng bị ảnh hưởng và được kiểm tra dưới kính hiển vi để tìm sự hiện diện của các tế bào Langerhans. Vì LCH có thể bắt chước các tình trạng khác, nên có thể khó chẩn đoán. Các bác sĩ có thể sử dụng các xét nghiệm máu để tìm kiếm một số dấu hiệu có thể gợi ý LCH, cũng như các nghiên cứu hình ảnh như chụp X-quang, chụp CT hoặc MRI để kiểm tra các bất thường.
Hỗ trợ vật lý trị liệu
Khi LCH được xác nhận, các lựa chọn điều trị sẽ phụ thuộc vào mức độ nghiêm trọng và vị trí của bệnh. Đôi khi không cần điều trị vì tình trạng này có thể tự khỏi.
Tuy nhiên, nếu điều trị là cần thiết, nó có thể bao gồm hóa trị, xạ trị, phẫu thuật hoặc liệu pháp miễn dịch. Ngoài các phương pháp điều trị y tế, các liệu pháp hỗ trợ như vật lý trị liệu, trị liệu nghề nghiệp và tư vấn dinh dưỡng có thể hữu ích trong việc kiểm soát các triệu chứng và cải thiện chất lượng cuộc sống.
Langerhans cell histiocytosis là một tình trạng giống như ung thư hiếm gặp, có thể ảnh hưởng đến mọi người ở mọi lứa tuổi. Nguyên nhân chính xác của LCH vẫn chưa được biết, nhưng nó được cho là có liên quan đến những bất thường trong hệ thống miễn dịch. Các triệu chứng của LCH có thể rất khác nhau và có thể bao gồm đau xương, phát ban da, sốt và mệt mỏi.
Chẩn đoán thường bao gồm các xét nghiệm y tế và nghiên cứu hình ảnh, và điều trị có thể bao gồm hóa trị, xạ trị, phẫu thuật hoặc liệu pháp miễn dịch. Với việc điều trị và chăm sóc hỗ trợ thích hợp, nhiều bệnh nhân mắc LCH có thể kiểm soát các triệu chứng của họ và có cuộc sống khỏe mạnh hàng ngày.
Mặc dù LCH có thể là một chẩn đoán đáng sợ, nhưng nhiều người mắc bệnh này có thể kiểm soát các triệu chứng của họ và sống một cuộc sống bình thường, khỏe mạnh với sự hỗ trợ và điều trị thích hợp./.