Trốn chạy - hay là con đường tìm kiếm hạnh phúc!
Đã có một lần nào trong đời mình, bạn muốn bỏ đi đâu đó thật xa để tạm quên đi một trạng thái tình cảm khó khăn, hay một hoàn cảnh trớ trêu nào đó mới xảy ra ngoài ý muốn của mình… Khi đó bạn nên tìm đọc tập truyện ngắn "Trốn chạy" của Alice Munro do Nhà xuất bản Văn học và Công ty Nhã Nam ấn hành. Bạn sẽ thấy mình được chia sẻ và cảm thông rất nhiều ở tập truyện ngắn này.
" hideclass src="http://www.baokhanhhoa.vn/file/e7837c02857c8ca30185a8c39b582c03/012025/no_20250103164715.jpg">
Alice Munro sinh năm 1931 và mất năm 2024 tại bang Ontario, Canada. Trong sự nghiệp sáng tác của mình, bà được nhận vô số giải thưởng mà đỉnh cao là giải Nobel Văn chương 2013. Khi nói tới bà, giới phê bình văn học thường so sánh bà với bậc thầy truyện ngắn Nga thế kỷ XIX A.Chekhov. Sở dĩ giới phê bình thường liên kết tên hai nhà văn là vì cả hai đã rất nhuần nhị và tinh tế trong việc bóc tách tâm lý nhân vật. Ở Việt Nam, độc giả biết tới Munro qua 2 tập sách được giới thiệu: "Cuộc đời yêu dấu", "Trốn chạy".
"Trốn chạy" gồm 8 truyện ngắn có một mối liên hệ rất hệ thống với nhau và lấy truyện đầu tiên làm nhan đề cho cả tập. Truyện ngắn mở đầu "Trốn chạy" kể về một thiếu phụ không thể chạy trốn khỏi chồng, dù cô những tưởng đó là điều mình mong muốn. Câu chuyện từng bước xây dựng hình ảnh một cô gái bị mắc kẹt trong một cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Nỗi buồn dần tích tụ trở thành niềm tuyệt vọng cho đến lúc cô gái quyết định bỏ trốn, nhưng rồi… Một mở đầu thích hợp cho cuốn sách.
Và cả tập truyện ngắn này còn rất nhiều cuộc trốn chạy khác nữa - những cốt truyện thoạt nghe có vẻ công thức. Một thiếu phụ trốn chạy khỏi cuộc sống gia đình không hạnh phúc. Một cô gái trốn chạy để đến với người đàn ông mình yêu. Một người con bỏ mẹ để tìm kiếm những điều cô tin rằng có ý nghĩa. Một người mẹ bỏ con để chạy theo những cơn mơ dài phù phiếm… Nhưng tình tiết chỉ là thứ yếu trong những câu chuyện của Alice Munro. Không kịch tính, không bi lụy, không đau thương thống thiết. Tất thảy đều dựa trên một khoảnh khắc giác ngộ, một giây phút bất chợt sáng tỏ, một chi tiết hé lộ tinh tế. Và Alice Munro cứ thế kể chuyện bằng những lời văn bình thản, đẹp đẽ, thấu suốt, đến độ người đọc thoạt tiên không nhận ra câu chuyện đã làm lòng mình nhói đau. Các câu chuyện được kể với giọng văn đẹp đẽ và đi vào lòng người. Không nhiều nút thắt mở tình tiết, chỉ có những thắt mở của cảm xúc.
Các tác phẩm của Munro thường lấy đề tài từ chính cuộc sống của thị trấn nhỏ nơi bà sống. Với tài quan sát tinh tế, bà đã nhìn thấy những cuộc đời nhìn bề ngoài như bình lặng nhưng thực ra là một thế giới đầy những cảm xúc trái ngược. Nhiều nhà phê bình đã khẳng định rằng các truyện của bà thường có chiều sâu cảm xúc và văn học của các tiểu thuyết bởi dung lượng và những điều nhà văn muốn truyền tải đến bạn đọc. Nhưng điều cuối cùng đọng lại trong ta là cảm xúc của một người dù có trốn chạy điều gì thì đó cũng chính là hành trình đi tìm kiếm hạnh phúc. Hạnh phúc khi mình là chính mình!