Truyện ngắn: Làng quê buổi hoàng hôn
Xa tận chân trời, ánh hoàng hôn như một trái cam chín mọng đang dần lặn xuống mặt đất, nhuộm cả thế giới trong sắc cam ấm áp.
Li Yongsi cưỡi trên chiếc xe máy đã đồng hành cùng anh nhiều năm đi trên con đường làng ngoằn ngoèo uốn lượn. Lớp kim loại trên thân xe ánh lên những tia sáng nhẹ nhàng dưới ánh hoàng hôn.
Tiếng động cơ “phành phạch” vang lên, tựa như bản nhạc duy nhất vang vọng trên mảnh đất yên bình này, hòa quyện với bầu không khí tĩnh lặng, tạo nên một khung cảnh vừa gần gũi vừa đầy chất thơ.
Li Yongsi, một người đàn ông đã trải qua bao thăng trầm của cuộc đời. Khuôn mặt anh, với những nếp nhăn như được thời gian điêu khắc, mỗi nếp nhăn đều chất chứa một câu chuyện của quá khứ. Ngày trước, mang trong lòng khát vọng khám phá thế giới rộng lớn, anh rời xa quê hương yêu dấu, bắt đầu hành trình tới một thành phố lớn đầy hứa hẹn.
Tại nơi đô thị phồn hoa và náo nhiệt ấy, anh đã trải qua biết bao công việc vất vả. Anh từng làm công nhân xây dựng, đứng trên những giàn giáo cao vút trời xanh, chịu đựng cái nắng như thiêu đốt, mồ hôi rơi như mưa, mỗi viên gạch anh đặt xuống đều gánh nặng giấc mơ và nỗi gian truân.
Anh cũng từng làm nhân viên giao hàng, lái chiếc xe điện len lỏi khắp các con hẻm, tranh đua cùng thời gian, in dấu chân vội vã trước vô vàn cánh cửa, chịu đựng những lời thúc giục, phàn nàn từ khách hàng.
Sau đó, anh làm nhân viên kinh doanh tại một công ty nhỏ, tất bật khắp nơi vì chỉ tiêu, mỏi mòn tìm kiếm, chịu đựng ánh mắt lạnh lùng của khách hàng. Những đêm dài cô quạnh trong văn phòng chật hẹp, anh đã thức trắng nhiều đêm để sửa đi sửa lại từng bản kế hoạch.
Dù cố gắng thế nào, anh vẫn cảm thấy mình giống như một chiếc lá bèo trôi, lạc lõng giữa dòng đời nơi thành phố, chẳng thể nào tìm được chốn dung thân. Cuối cùng, sau bao tháng ngày lạc lối và đấu tranh nội tâm, anh quyết định quay trở lại mảnh đất quê hương đã nuôi dưỡng anh từ khi vừa lọt lòng.
Giờ đây, cuộc sống nơi làng quê của anh giản dị nhưng tràn đầy ý nghĩa. Buổi sáng, khi những tia nắng đầu tiên còn chưa kịp xuyên qua màn sương sớm, anh đã thức dậy từ sớm, bước chân ra cánh đồng quen thuộc.
Đôi tay thành thạo cầm lấy chiếc cuốc, xới đất, gieo hạt giống xuống từng luống. Từng cử chỉ, từng hành động của anh đều chất chứa sự trân trọng và yêu thương đối với mảnh đất này.
Những giờ phút làm việc trên cánh đồng, anh thường trò chuyện với những cô dì, chú bác hàng xóm hiền lành chăm chỉ. Họ chia sẻ những câu chuyện đời thường hay tin tức mới lạ, thú vị nơi làng quê. Buổi chiều, anh hay ra gốc cây đa già nơi đầu làng - địa điểm tụ họp của dân làng.
Ở đó, anh chơi cờ với các cụ già, cùng họ so tài với những nước đi đầy mưu lược; hoặc kể cho lũ trẻ những câu chuyện về cuộc sống nơi thành phố nhộn nhịp. Đám trẻ ngồi quây quần, ánh mắt trong veo lấp lánh sự tò mò và ngưỡng mộ, như thể anh đang kể về một thế giới thần kỳ và xa lạ.
Một buổi chiều nọ, khi Mặt trời đã khuất dần sau lưng đồi, như thường lệ, Li Yongsi, lái xe máy từ cánh đồng trở về. Đến bên hồ nước quen thuộc, anh bỗng sững người trước cảnh đẹp mê hồn. Mặt hồ trải rộng, phẳng lặng tựa như tấm gương khổng lồ, phản chiếu toàn bộ bầu trời rực rỡ sắc màu của buổi chiều tà.
Làn gió nhẹ thoảng qua làm mặt nước lăn tăn gợn sóng, ánh sáng vàng óng ánh như vô số viên kim cương nhỏ bé nhảy múa trên sóng nước. Ánh sáng cuối ngày trải dài trên mặt nước, lan tỏa sắc vàng óng ánh, tưởng chừng như đang chảy tràn về tận cuối chân trời.
Li Yongsi dừng xe bên lề đường, bước chậm rãi về phía mép hồ. Anh bắt gặp vài chú chim nước đang nô đùa trên mặt hồ tĩnh lặng. Bộ lông trắng muốt của chúng như được phủ một lớp ánh sáng vàng dịu dàng từ hoàng hôn.
Những chú chim khi thì sà thấp, dùng chiếc mỏ nhỏ chạm khẽ lên mặt nước, làm tung tóe hạt nước li ti lấp lánh như pha lê; khi thì dang cánh bay cao, vẽ nên những vòng cung mềm mại tuyệt vời trên bầu trời, trước khi tan biến vào ánh chiều rực rỡ.
Bầu trời như một bức tranh sống động được bàn tay tài hoa của thiên nhiên vẽ nên. Những đám mây cháy đỏ tựa như một dòng thác lửa, tràn khắp chân trời. Từng lớp màu chuyển dần từ cam vàng, đỏ rực đến đỏ sậm, tựa như một bản hòa tấu thị giác đầy mê hoặc.
Những áng mây với hình dạng kỳ thú liên tục thay đổi: Khi thì như con ngựa chiến tung bờm phi nước đại, lúc lại tựa ngọn núi cao hùng vĩ vươn lên tầng mây, khi khác lại giống một con rồng khổng lồ uốn lượn bay lượn trên không.
Đứng trước cảnh sắc hùng vĩ và tráng lệ ấy, lòng Li Yongsi dâng trào một cảm giác xúc động khó tả. Anh nhận ra, nơi thành phố tấp nập, anh chưa từng thấy khi nào bầu trời đẹp đến thế. Nơi đó, bầu trời bị che lấp bởi những tòa nhà chọc trời, bị ô nhiễm bởi khói bụi và ánh sáng nhân tạo. Nhưng ở đây, trên mảnh đất quê hương yên bình, anh cảm nhận được sự kỳ diệu và vĩ đại của thiên nhiên, cùng với sự yên bình mà anh hằng khao khát.
Li Yongsi lặng lẽ đứng bên hồ, để dòng ký ức đưa anh trở về những ngày tháng đã qua. Anh nhớ lại những tháng ngày gian nan trong thành phố, những đêm Đông lạnh giá bước đi một mình trên con phố vắng, những lần cảm thấy mình lạc lõng giữa đám đông nhộn nhịp.
Nhưng giờ đây, trở lại quê hương, anh có một cuộc sống yên bình nhưng đầy ắp niềm vui. Anh có những cánh đồng để gieo trồng, những người hàng xóm hiền hòa để sẻ chia và một mảnh đất đẹp đẽ để ngắm nhìn vẻ đẹp thiên nhiên vào mỗi sớm bình minh và chiều hoàng hôn.
Đứng trước cảnh sắc này, anh bỗng nhận ra một thứ bình yên sâu lắng và một niềm vui giản đơn mà bấy lâu nay anh không hề biết mình đang tìm kiếm.
Li Yongsi hít một hơi thật sâu, cảm nhận không khí trong lành thoang thoảng hương đất và hơi nước từ hồ, khiến tâm hồn anh trở nên khoan khoái và thư thái. Anh quay người, trèo lên xe máy, rồi từ từ di chuyển trên con đường nhỏ men theo bờ hồ. Tiếng động cơ xe máy vang lên giữa buổi chiều tĩnh lặng như bản nhạc đưa anh về quê hương.
Khi Mặt trời dần khuất bóng về phía Tây, sắc màu trên bầu trời cũng trở nên dịu dàng hơn. Ánh hoàng hôn cam đỏ dần pha lẫn sắc tím và hồng nhẹ nhàng, tựa như khuôn mặt e thẹn của thiếu nữ, mềm mại và quyến rũ. Mặt hồ cũng từ ánh vàng rực rỡ chuyển sang sắc vàng đậm, bao quanh mọi thứ trong một không gian mơ màng và đầy huyền bí.
Li Yongsi vặn mạnh tay ga, chiếc xe lao nhanh trên con đường nhỏ. Anh muốn kịp trở về nhà trước khi trời tối. Dọc đường, anh thấy những cánh đồng lúa đang đung đưa nhè nhẹ trong gió như cúi đầu chào anh. Ánh sáng từ những ngôi nhà trong làng phát ra le lói, soi sáng con đường dẫn anh về tổ ấm.
Khi anh về đến nhà, cha mẹ đã chuẩn bị sẵn mâm cơm nóng hổi. Vừa bước qua ngưỡng cửa, mùi thức ăn quen thuộc ùa vào khứu giác, khiến lòng anh tràn đầy hạnh phúc và mãn nguyện.
Buổi tối, anh nằm trên giường, ngắm nhìn bầu trời đầy sao qua khung cửa sổ, lòng anh trào dâng một cảm giác khó tả. Anh chắc chắn, lựa chọn trở về quê hương là hoàn toàn đúng đắn.
Mảnh đất làng quê này không chỉ là nơi anh sinh ra, mà còn là bến đỗ của tâm hồn anh. Những ngày tháng sau này, anh sẽ tiếp tục sống và làm việc tại đây, bảo vệ mảnh đất quê hương, gìn giữ sự yên bình và vẻ đẹp ấy, để cuộc đời anh thêm ý nghĩa và rực rỡ trên chính mảnh đất này.
Ngày qua ngày, Li Yongsi tiếp tục sống cuộc đời bình dị nhưng tràn đầy ý nghĩa nơi làng quê yên bình. Mỗi ngày, anh ra đồng làm việc, nhìn từng luống cây lớn lên từng ngày, lòng anh ngập tràn niềm vui. Những lúc rảnh rỗi, anh cùng bạn bè trong làng lên núi săn bắn, hòa mình vào thiên nhiên sống động hoặc ra bờ sông câu cá, ngồi lặng yên chờ cá cắn câu, tận hưởng yên tĩnh và rèn luyện khả năng kiên nhẫn.
Một chiều nọ, anh lại ra bờ hồ. Lần này, anh mang theo bộ dụng cụ vẽ tranh, muốn lưu giữ lại cảnh đẹp nơi đây. Dựng giá vẽ, cầm cọ trong tay, ánh mắt anh chăm chú nhìn khung cảnh trước mặt.
Anh nhúng cọ vào màu, nhẹ nhàng phác họa lên tấm vải những nét vẽ đầu tiên, cố gắng tái hiện vẻ đẹp như thơ, như mộng của mặt hồ và bầu trời. Ánh hoàng hôn chiếu xuống người anh, khoác lên thân hình anh một lớp áo vàng óng ánh. Dáng vẻ anh bên bờ hồ vừa cô độc, vừa kiên định.
Trong lúc vẽ, những ký ức thời thơ ấu ùa về. Anh nhớ mình từng chơi đùa bên bờ hồ này cùng bạn bè. Ngày ấy, họ bơi lội, mò cá, tiếng cười vang vọng khắp mặt hồ. Họ cùng nhau dã ngoại trên bãi cỏ ven hồ, chia sẻ những món ăn mang theo và tận hưởng một tuổi thơ hồn nhiên, không chút lo âu.
Giờ đây, những người bạn ấy đã trưởng thành, mỗi người một ngả, người thì ra thành phố, người ở lại quê nhà nhưng ký ức ngọt ngào ấy mãi mãi lưu giữ trong trái tim anh.
Khi bức tranh hoàn thành, Mặt trời cũng khuất bóng, bóng tối bao trùm lấy bầu trời. Li Yongsi thu dọn đồ vẽ, trèo lên xe máy và rời khỏi bờ hồ. Anh biết rằng, cảnh sắc đẹp đẽ này sẽ tiếp tục xuất hiện trong cuộc sống của anh và mỗi lần như vậy, trái tim anh lại tràn đầy cảm xúc với mảnh đất quê hương.
Những ngày sau đó, cuộc sống của anh có đôi chút thay đổi. Địa phương quyết định triển khai một số dự án du lịch, tận dụng cảnh sắc thiên nhiên ở hồ và văn hóa dân gian để thu hút du khách.
Li Yongsi hào hứng tham gia dự án này. Dựa vào kinh nghiệm sống ở thành phố và hiểu biết về quê hương, anh đưa ra nhiều ý tưởng. Anh đề xuất xây dựng những điểm ngắm cảnh và nhà nghỉ chân ven hồ, để du khách có thể chiêm ngưỡng trọn vẹn vẻ đẹp nơi đây.
Anh còn gợi ý tổ chức các hoạt động văn hóa dân gian như biểu diễn nghệ thuật truyền thống hay trải nghiệm nông nghiệp, giúp du khách khám phá nét đặc sắc của làng quê.
Nhờ những nỗ lực ấy, làng quê dần thu hút đông đảo du khách. Li Yongsi cũng trở nên bận rộn hơn. Khi thì anh làm hướng dẫn viên, đưa khách tham quan các địa điểm trong làng và kể về lịch sử, văn hóa nơi đây.
Khi thì anh tham gia biểu diễn các tiết mục dân gian, như hát một bài dân ca quê hương hoặc biểu diễn võ cổ truyền, nhận được những tràng pháo tay nồng nhiệt từ du khách.
Trong suốt quá trình đó, anh không chỉ cảm nhận được sự sống động và năng lượng đang dâng trào trong sự phát triển của quê hương, mà còn kết giao được rất nhiều bạn mới, từ những du khách yêu thích vùng đất này.
Tuy nhiên, trong quá trình phát triển dự án du lịch, cũng không tránh khỏi những khó khăn và thách thức. Chẳng hạn, làm thế nào để bảo vệ môi trường sinh thái của hồ trong khi tiến hành khai thác du lịch hay cách giải quyết mối quan hệ giữa du khách và người dân địa phương. Li Yongsi đã cùng với các cán bộ trong làng nỗ lực xây dựng một loạt quy định và biện pháp bảo vệ môi trường, đảm bảo cho sự phát triển bền vững của dự án.
Vào một ngày cuối tuần nắng đẹp, Li Yongsi đang bận rộn với công việc tại khu du lịch. Bất chợt, anh nhận ra một bóng dáng quen thuộc. Đó là Xiao Yan, một người bạn anh quen khi ở thành phố. Xiao Yan nhìn thấy anh, liền vui mừng chạy tới. Hóa ra, cô đã đọc được thông tin quảng bá về du lịch tại ngôi làng của anh trên mạng, bị vẻ đẹp thiên nhiên và văn hóa làng quê cuốn hút, nên quyết định đến tham quan.
Anh dẫn Xiao Yan đi tham quan các địa điểm trong làng, kể cho cô nghe về cuộc sống sau khi trở về quê hương. Nghe xong, Xiao Yan không khỏi cảm thán và ghen tị. Cô nói:
“Ở thành phố, ngày nào tôi cũng bận rộn, mệt mỏi, cảm giác như mình đã đánh mất phương hướng. Thấy anh sống hạnh phúc và đủ đầy ở đây, tôi thật sự tiếc nuối vì ngày đó đã không trở về cùng anh”.
Li Yongsi mỉm cười đáp:
“Thành phố có sự phồn hoa của nó, còn làng quê lại có sự yên bình riêng. Chỉ cần tìm được cuộc sống mà lòng mình thực sự mong muốn, ở đâu cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc”.
Xiao Yan ở lại làng vài ngày để trải nghiệm cuộc sống nơi đây. Trước khi rời đi, cô nói với anh:
“Sau khi về, tôi sẽ suy nghĩ kỹ hơn về cuộc sống của mình. Có lẽ một ngày nào đó, tôi cũng sẽ như anh, trở về quê hương của mình”.
Nhìn bóng dáng Xiao Yan dần xa, lòng Li Yongsi bỗng dâng lên một cảm xúc khó tả. Anh hiểu rằng, câu chuyện của mình có thể sẽ trở thành nguồn cảm hứng, giúp mọi người nhìn nhận lại cuộc sống và tìm ra được những điều mà họ thực sự khao khát trong tâm hồn.
Theo thời gian, dự án du lịch trong làng ngày càng hoàn thiện, cuộc sống của người dân cũng được cải thiện rõ rệt. Tên tuổi của Li Yongsi dần được biết đến ở các vùng lân cận, nhiều người gọi anh là “người trẻ trở về khởi nghiệp từ làng quê”.
Anh còn nhận được lời mời từ các làng khác để chia sẻ kinh nghiệm và cách làm của mình. Li Yongsi vui vẻ nhận lời với mong muốn giúp nhiều ngôi làng khác phát triển, để mọi người cảm nhận được vẻ đẹp và giá trị của làng quê.
Trong quá trình ra ngoài chia sẻ kinh nghiệm, anh học hỏi được nhiều kiến thức và ý tưởng mới. Anh đem những điều đó trở về, áp dụng vào việc cải tiến dự án du lịch và xây dựng làng quê.
Anh tổ chức các khóa đào tạo cho người dân, nâng cao nhận thức văn hóa và kỹ năng phục vụ; đồng thời đưa vào những giống cây trồng và công nghệ nông nghiệp mới, nâng cao năng suất và chất lượng mùa màng.
Vào một mùa thu hoạch bội thu, làng tổ chức một lễ hội lớn ven hồ để chào mừng. Người dân bày tiệc dài dọc bờ hồ, cùng nhau ăn mừng cho thành quả lao động và sự phát triển của làng quê. Nhìn khung cảnh nhộn nhịp trước mắt, lòng Li Yongsi tràn đầy tự hào và hạnh phúc. Anh hiểu rằng, tất cả những điều này đều là kết quả của sự đồng lòng và nỗ lực từ mọi người và anh đã tìm thấy giá trị của cuộc đời mình qua hành trình ấy.
Tuy nhiên, khi làng quê đang trên đà phát triển mạnh mẽ, Li Yongsi lại đối mặt với một lựa chọn khó khăn. Một công ty du lịch lớn chú ý đến tiềm năng của ngôi làng, đề xuất đầu tư và khai thác quy mô lớn.
Họ đưa ra nhiều điều kiện hấp dẫn như xây dựng khách sạn cao cấp, khu vui chơi giải trí, hứa hẹn mang lại nguồn lợi kinh tế khổng lồ. Nhưng Li Yongsi lo ngại rằng sự phát triển ồ ạt sẽ làm tổn hại môi trường sinh thái và nét văn hóa truyền thống của ngôi làng.
Anh cùng các cán bộ làng thảo luận nhiều lần, nhưng ý kiến lại chia thành hai luồng. Một số người muốn tận dụng cơ hội này để phát triển làng nhanh chóng; trong khi những người khác ủng hộ quan điểm của anh, giữ gìn bản sắc và nền tảng văn hóa của ngôi làng. Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Li Yongsi quyết định đàm phán với công ty du lịch, đưa ra những yêu cầu và nguyên tắc mà anh kiên quyết bảo vệ.
Trong buổi đàm phán, anh kiên định nói:
“Chúng tôi hoan nghênh việc đầu tư, nhưng mọi thứ phải dựa trên nguyên tắc bảo vệ môi trường và văn hóa truyền thống. Không thể vì lợi ích kinh tế trước mắt mà đánh đổi tương lai lâu dài của làng”.
Sự kiên quyết của anh đã thuyết phục được đại diện công ty. Sau nhiều vòng đàm phán, hai bên đạt được thỏa thuận. Công ty sẽ sử dụng vật liệu và công nghệ xây dựng thân thiện với môi trường để phát triển du lịch sinh thái; đồng thời, họ cam kết tôn trọng văn hóa truyền thống, hợp tác với dân làng để phát triển các sản phẩm văn hóa dân gian.
Khi dự án mới bắt đầu, Li Yongsi lại bận rộn hơn bao giờ hết. Hàng ngày, anh giám sát tại công trường để đảm bảo việc xây dựng tuân thủ các yêu cầu về bảo vệ môi trường và văn hóa. Dù đối mặt với không ít khó khăn và thách thức, anh không bao giờ bỏ cuộc. Anh tin rằng, chỉ cần giữ vững niềm tin, chắc chắn có thể đạt được sự phát triển hài hòa giữa làng quê và môi trường.
Khi dự án hoàn thành, ngôi làng đón thêm nhiều lượt khách du lịch. Họ không chỉ bị cuốn hút bởi cảnh đẹp nơi đây, mà còn yêu thích văn hóa truyền thống và môi trường trong lành của làng. Nhìn những thay đổi tích cực trong làng, Li Yongsi cảm thấy mãn nguyện. Anh biết rằng, nỗ lực của mình đã không uổng phí và tương lai của ngôi làng sẽ ngày càng tươi sáng hơn.
Năm tháng trôi qua, Li Yongsi đã trải qua nhiều mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông ở nơi này. Từ một người trở về trong sự mông lung và mơ hồ, anh đã trở thành người dẫn dắt sự phát triển của làng. Câu chuyện về anh lan truyền khắp vùng, trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều người theo đuổi một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Và anh, mỗi buổi chiều vẫn đến bên bờ hồ, ngắm nhìn hoàng hôn như thơ như họa, lòng ngập tràn tình yêu và sự biết ơn đối với vùng đất này. Bởi vì đây chính là quê hương, là nơi tâm hồn anh thuộc về, là ngôi nhà vĩnh viễn của anh.
Hạ An (Dịch từ tiếng Trung)
Nguồn GD&TĐ: https://giaoducthoidai.vn/truyen-ngan-lang-que-buoi-hoang-hon-post715262.html