UAV chiến đấu tàng hình CH-7 Trung Quốc vừa công bố bay thử mạnh cỡ nào?
Với thiết kế cánh bay tàng hình, khả năng xâm nhập sâu và tải trọng vũ khí đáng kể, UAV chiến đấu tầm cao cỡ lớn CH-7 cho thấy Trung Quốc đang tiến những bước dài trong cuộc cạnh tranh làm chủ 'bầu trời bằng máy bay không người lái'.
Chuyến bay thử mang ý nghĩa vượt ra ngoài một thành công kỹ thuật
Ngày 15/12, Viện Nghiên cứu số 11 thuộc Tập đoàn Khoa học & Công nghệ Hàng không Vũ trụ Trung Quốc (CASC) chính thức công bố UAV tàng hình tốc độ cao, trần bay lớn CH-7 đã thực hiện chuyến bay thử đầu tiên thành công tại một sân bay ở Tây Bắc Trung Quốc. Đài Truyền hình Trung ương Trung Quốc (CCTV) gọi đây là “bước đột phá quan trọng”, đánh dấu việc Trung Quốc gia nhập nhóm rất ít quốc gia làm chủ công nghệ UAV tàng hình cánh bay cỡ lớn.
Cách truyền thông Trung Quốc nhấn mạnh cụm từ “cánh bay tàng hình cỡ lớn” cho thấy trọng tâm không nằm ở việc sở hữu thêm một mẫu UAV mới, mà ở năng lực tích hợp toàn diện: thiết kế khí động học – vật liệu tàng hình – động cơ – hệ thống điều khiển và khả năng tác chiến mạng. Đây cũng là những rào cản kỹ thuật mà chỉ một số ít quốc gia có nền công nghiệp hàng không – quốc phòng phát triển mới có thể vượt qua.

Cửa lấy gió đặt trên lưng máy bay. Ảnh: Thepaper.
Thiết kế cánh bay - lựa chọn của tương lai
Khác với các UAV trước đó trong dòng Caihong, CH-7 áp dụng bố cục cánh bay (flying wing) – dạng thiết kế thường gắn với các nền tảng tàng hình chiến lược. Thân và cánh hòa nhập gần như hoàn toàn, tạo nên hình dáng liền khối, ít bề mặt phản xạ radar. Ngoại hình này khiến cư dân mạng Trung Quốc ví CH-7 như “con dơi khổng lồ trên không”, nhưng đằng sau vẻ ngoài mang màu sắc khoa học viễn tưởng là một triết lý thiết kế rất thực dụng: tối ưu tàng hình và hiệu suất bay.

Chuẩn bị cho máy bay cất cánh. Ảnh: Thepaper.
Hệ thống điều khiển khí động học được bố trí dọc từ đầu cánh tới đuôi, gồm cánh liệng (aileron), cánh tà (flap) và cánh đuôi ngang dạng răng cưa. Phần đuôi được các kỹ sư Trung Quốc gọi hình tượng là “đuôi hải ly” – thiết kế nhằm giảm rung lắc khi bay trong điều kiện gió thẳng đứng mạnh, đồng thời cải thiện khả năng cất cánh, hạ cánh trên đường băng ngắn.
Tàng hình không chỉ là hình dáng
Một điểm đáng chú ý của CH-7 là cách xử lý tổng thể nhằm giảm tối đa khả năng bị phát hiện. Cửa hút gió của động cơ được đặt phía trên thân, hạn chế radar mặt đất “nhìn thấy” cánh quạt hoặc buồng nén. Vòi phun động cơ áp dụng thiết kế bán ẩn, vừa giảm tín hiệu radar, vừa hạn chế bức xạ hồng ngoại.

Sải cánh của CH-7 rất lớn. Ảnh: Thepaper.
Không chỉ vậy, toàn bộ các khoang – từ khoang bảo dưỡng, khoang càng đáp cho tới khoang vũ khí – đều được xử lý theo tiêu chuẩn tàng hình. Kết hợp với lớp sơn phủ đặc biệt, CH-7 được đánh giá có khả năng duy trì tiết diện phản xạ radar ở mức rất thấp trong suốt hành trình bay, kể cả khi mang theo vũ khí.
Thông số kỹ thuật “đáng gờm” của một UAV chiến đấu
Theo công bố, CH-7 có sải cánh 27,3 m, tốc độ hành trình cận âm khoảng Mach 0,5, trần bay thực tế lên tới 16.000 m – vượt ngoài tầm đánh chặn hiệu quả của phần lớn hệ thống phòng không tầm trung hiện nay. Thời gian bay liên tục đạt 16 giờ cho phép UAV này lưu lại lâu dài trong khu vực tác chiến, thực hiện nhiệm vụ trinh sát, chỉ thị mục tiêu hoặc tấn công mà không cần tiếp nhiên liệu.

Kích thước và một số thông số cơ bản của CH-7. Ảnh: Toutiao.
Đáng chú ý nhất là tải trọng vũ khí lên tới 3 tấn, bao gồm bom và tên lửa dẫn đường chính xác. Với trọng lượng cất cánh tối đa khoảng 8 tấn, CH-7 tiệm cận kích thước và khối lượng của một số tiêm kích có người lái hạng nhẹ. Để so sánh, MiG-21 có trọng lượng cất cánh tối đa khoảng 9,6 tấn, trong khi tiêm kích LCA Tejas của Ấn Độ là 8,5 tấn.
“Kẻ mở đường” trong học thuyết tác chiến mới
Các chuyên gia quân sự Trung Quốc cho rằng CH-7 không đơn thuần là một nền tảng tấn công, mà là “kẻ mở đường” cho các lực lượng phía sau. Nhờ khả năng xâm nhập tàng hình ở độ cao lớn, UAV này có thể thu thập và truyền nhanh dữ liệu chiến trường về cho máy bay có người lái, tên lửa tầm xa hoặc các đơn vị tác chiến khác.

Trong kịch bản xung đột cường độ cao, CH-7 có thể đảm nhiệm nhiều vai trò: trinh sát chiến lược, chỉ thị mục tiêu, tác chiến điện tử, chế áp hệ thống phòng không, chống hạm và tấn công các mục tiêu có giá trị cao. Việc tích hợp các chức năng này trên một nền tảng không người lái cho phép giảm rủi ro nhân mạng, đồng thời mở rộng không gian tác chiến.
Từ phòng thí nghiệm tới thị trường xuất khẩu
CH-7 không phải là sản phẩm “xuất hiện đột ngột”. Mẫu UAV này từng được giới thiệu tại Triển lãm Hàng không Trung Quốc lần thứ 15 vào tháng 11/2024, thu hút sự quan tâm lớn của giới chuyên môn. Đến nay, chuyến bay thử đầu tiên thành công đã đưa CH-7 từ giai đoạn trình diễn sang bước phát triển thực tế.
Theo một số nguồn tin Trung Quốc, Arab Saudi được cho là khách hàng tiềm năng lớn của CH-7, với kế hoạch đặt mua tới 50 chiếc, tổng giá trị khoảng 3 tỷ USD. Trung Đông vốn là thị trường trọng điểm của dòng UAV Caihong, nơi các mẫu CH-4 và CH-5 đã có “kinh nghiệm chiến đấu” thực tế. Nếu hợp đồng CH-7 trở thành hiện thực, đây sẽ là bước tiến lớn của Trung Quốc trong phân khúc UAV tàng hình tấn công chiến lược.
CH-7 và cuộc đua UAV
Sự xuất hiện của CH-7 cho thấy cuộc cạnh tranh trong lĩnh vực UAV tàng hình đang bước sang giai đoạn mới. Nếu trước đây UAV chủ yếu gắn với trinh sát và tấn công hạn chế, thì nay chúng đang dần đảm nhận vai trò trung tâm trong không chiến hiện đại, thậm chí cạnh tranh trực tiếp với máy bay có người lái.
Với CH-7, Trung Quốc phát đi thông điệp rõ ràng: họ không chỉ theo kịp xu hướng, mà còn muốn trở thành một trong những bên định hình luật chơi mới trên bầu trời. Trong bối cảnh chiến tranh ngày càng dựa vào công nghệ, dữ liệu và tác chiến mạng, những “con dơi tàng hình” như CH-7 có thể sẽ trở thành hình ảnh quen thuộc của các cuộc xung đột trong tương lai.












