Vì sao người ta thường tìm thấy rùa 'khủng' trong giếng cổ? Làm sao nó có thể vào và tồn tại dưới đáy giếng sâu mà không chết?
Việc tìm thấy rùa trong giếng cổ không phải là điều hiếm gặp. Người xưa tin rằng rùa có liên quan mật thiết đến nước, giống như những hồn linh trong thần thoại cổ đại.
Trước khi có hệ thống cấp nước công cộng, con người thường phải đào giếng để lấy nước sạch. Những cái giếng này, dù là do từng gia đình xây dựng hay là tụ tập của cộng đồng, thường được xây dựng chắc chắn và bền vững. Thậm chí sau hàng nghìn năm, chúng vẫn giữ được sự hoàn chỉnh, dù bị bỏ hoang hay không.
Điều đặc biệt là khi đào khai các giếng cổ, thường thấy những con rùa khổng lồ sống dưới đáy giếng. Điều này khiến cho nhiều người tò mò về cách chúng có thể sống sót trong môi trường khó khăn như vậy.
Thực tế, việc tìm thấy rùa trong giếng cổ không phải là điều hiếm gặp. Người xưa tin rằng rùa có liên quan mật thiết đến nước, giống như những hồn linh trong thần thoại cổ đại.
Ngoài việc nuôi rùa trong giếng để kiểm tra chất lượng nước và ngăn ngừa ô nhiễm, rùa còn tự nhiên sống sót trong môi trường khắc nghiệt này. Có những con rùa có thể đã rơi vào giếng từ khi còn bé, và sau đó không thể leo lên được nữa, từ đó phát triển thành những con rùa khổng lồ.
Dưới đáy giếng, dù không có sự sống phong phú, những con rùa vẫn có thể sinh tồn nhờ vào các nguồn thức ăn sẵn có như sinh vật phù du và một số loài côn trùng. Bề mặt giếng thường có rêu, cung cấp năng lượng cho các sinh vật này.
Rùa là loài động vật có khả năng chịu đói lâu, tiêu thụ ít thức ăn và không di chuyển nhiều, nên có thể sống sót trong điều kiện thiếu thốn. Đây cũng là lý do tại sao họ được gọi là "Rùa vạn năm".
Mặc dù giếng cổ có vẻ như là nơi hẻo lánh, nhưng lại là nơi lý tưởng cho rùa sinh sống, vì chúng có thể an toàn ăn uống mà không bị ai quấy rầy.
Vì thế, dù giếng cổ khô cằn nhưng lại là môi trường lý tưởng cho sự phát triển của những con rùa lớn này, thu hút sự ngạc nhiên của mọi người khi chúng được phát hiện.