Vợ vào khách sạn với 'người tình', tôi căm hận đi bắt gian
Tôi lập tức gọi cho mẹ đẻ, thêm cả mẹ vợ đến cùng bắt quả tang tại trận.
Cách đây một tháng, vợ khoe mới được tăng lương, thu nhập cao gấp rưỡi khi trước. Tôi rất mừng vì có cô vợ giỏi giang. Vậy là thu nhập của vợ đã bằng của tôi rồi, hai vợ chồng cùng kiếm ra tiền thì tương lai gia đình, con cái sau này cũng sẽ được đảm bảo.
Thế mà cách đây một tuần, tôi chợt nhận được bức ảnh người bạn thân gửi cho, chụp lại rõ mồn một cảnh vợ tôi và một người đàn ông đã lớn tuổi đi vào nhà nghỉ. Ông già kia tôi chỉ nhìn được bóng lưng nhưng từ mái tóc và hình dáng có thể biết chắc ông ta cũng phải 60 tuổi rồi. Vợ tôi thì tươi cười hớn hở ra chiều vui vẻ hạnh phúc lắm.
Một cô vợ dối trá và phản bội, chắc chắn tôi không bao giờ giữ lại. (Ảnh minh họa)
Tôi căm hận tột cùng. Chuyện tăng lương chỉ là nói dối! Thu nhập tăng thêm là vì cô ta đi làm thêm trên giường với lão già ấy thì đúng hơn. Một cô vợ dối trá và phản bội, chắc chắn tôi không bao giờ giữ lại. Nhưng trước khi đưa đơn ly hôn, tôi phải bắt quả tang tại trận để có bằng chứng rõ ràng, không cho cô ta chối cãi. Nhà vợ cũng phải im lặng không thể đổ oan cho tôi.
Tôi thuê một bác xe ôm theo dõi hành tung của vợ. Ba ngày sau cái hôm nhận được bức ảnh kia, một lần nữa tôi được báo vợ và một người đàn ông luống tuổi vừa cùng nhau bước vào nhà nghỉ. Tôi lập tức gọi cho mẹ đẻ, thêm cả mẹ vợ đến cùng bắt quả tang tại trận.
Nhiều năm nay hai anh em chúng tôi chỉ liên lạc với bố qua điện thoại, có khi 1 năm được 1 cuộc. Không ngờ ông trở về lúc nào mà không báo cho chúng tôi biết. Vợ giải thích: "Hôm đấy em gặp bố mệt lả ở gần cổng nhà mình. Em nhận ra bố trong bức ảnh anh cho em xem,ông nhất quyết không chịu vào nhà, cũng không cho em nói với anh, em đành bảo ông ở tạm ở nhà nghỉ, có gì từ từ rồi tính chứ không cho ông về ngay. Ông ái ngại vì những năm qua không về thăm các con…".
Tôi ôm chầm vợ cảm ơn, vì cô ấy đã lo lắng cho bố chồng trong những ngày qua. (Ảnh minh họa)
Lúc ấy tôi mới biết những năm qua bố vẫn sống lủi thủi một mình chưa có ai bên cạnh. Lần này biết tin vợ chồng tôi sinh con, ông mới về để mong nhìn thấy cháu. Nhưng nỗi xấu hổ ê chề từng chịu đựng khi trước vì nhà vợ coi thường vẫn in hằn trong tâm trí ông. Đồng thời nhiều năm xa cách, ông nghĩ chúng tôi trách móc, không gần gũi với bố nên ông ngại không dám gặp mặt.
Tôi ôm chầm vợ cảm ơn, vì cô ấy đã lo lắng cho bố chồng trong những ngày qua, còn lén đưa con đến gặp ông cho ông thỏa nỗi nhớ. Nhìn ông gầy gò và đang tự trách mình, tôi thấy xót xa vô hạn. Thực ra ông rất yêu vợ con, gia đình nhưng hoàn cảnh đã đưa đẩy chúng tôi đến bước đường này.
Giờ ông cũng đã già rồi, tôi quyết tâm giữ ông lại sống với con cháu. Kể cả không ở chung thì ông cũng phải ở gần chúng tôi, thường xuyên qua lại để tôi được báo hiếu ông.