Xu hướng 'lấy khách sạn làm nhà' ở Trung Quốc
Thay vì thuê nhà, nhiều người tại các đô thị lớn Trung Quốc chọn sống trong khách sạn để tận hưởng tiện ích trọn gói, an ninh và tối ưu hóa chi phí sinh hoạt.
Giữa tháng 12, câu chuyện bà mẹ đơn thân ở Bắc Kinh đưa con vào sống trong khách sạn 5 sao suốt 3 năm với tổng chi phí khoảng 250.000 nhân dân tệ (935 triệu đồng) gây xôn xao trên mạng xã hội Trung Quốc. Tuy nhiên, sau khi bóc tách các khoản chi, nhiều người nhận định đây là một lựa chọn khá kinh tế.
Hình thức cư trú có phần "phi truyền thống" này đang xuất hiện ngày càng nhiều. Từ các gia đình có con đi học, nhân viên đi công tác dài hạn, những người làm việc song song giữa hai thành phố cho đến giới trẻ, tất cả đang biến khách sạn thành nơi cư trú theo giai đoạn thay vì chỉ là điểm dừng chân ngắn ngày.

Bài đăng về việc dọn vào khách sạn 5 sao sống của Sherry gây xôn xao trên mạng xã hội Trung Quốc. Ảnh:
Bài toán kinh tế của việc "lấy khách sạn làm nhà"
Sherry, bà mẹ đơn thân trong câu chuyện trên, có hộ khẩu Bắc Kinh nhưng không sở hữu nhà tại khu vực trung tâm. Để con được học trường công lập tại quận Đông Thành, cô đứng trước ba lựa chọn: mua nhà ở khu cũ với giá hàng chục triệu nhân dân tệ, thuê nhà với rủi ro bị tăng giá hoặc đòi lại bất cứ lúc nào, hoặc ở khách sạn. Cô chọn phương án thứ ba.
Thực tế, Sherry chỉ ở khách sạn từ thứ Hai đến thứ Sáu, cuối tuần về nhà ngoại, và không ở trong các kỳ nghỉ lễ. Tổng thời gian lưu trú thực tế khoảng 150 ngày/năm. Với thỏa thuận dài hạn, cô thuê được phòng khách sạn 5 sao ngay cạnh trường với giá ưu đãi (60-70% giá niêm yết). Tổng chi phí 3 năm là 250.000 nhân dân tệ, trung bình mỗi năm hơn 80.000 tệ (khoảng 300 triệu đồng).
Khi phân tích kỹ, mức giá này không hề "hoang phí". Nếu chia trung bình, cô chỉ mất khoảng 420 tệ/ngày (khoảng 1,4 triệu đồng) cho một không gian sống bao gồm bữa sáng, dọn phòng hàng ngày, phòng gym, hồ bơi, chỗ đậu xe và miễn phí điện nước, internet. Sherry ước tính, các dịch vụ đi kèm này đã giúp cô tiết kiệm hàng trăm nghìn tệ so với việc thuê nhà và tự chi trả các khoản phí rời rạc, chưa kể đến việc tiết kiệm thời gian làm việc nhà.
Đặc biệt đối với các gia đình đơn thân, yếu tố an ninh là một "chi phí vô hình" quan trọng mà các căn hộ cho thuê thông thường khó đáp ứng được.
Đa dạng nhóm khách lưu trú dài hạn
Không chỉ Sherry, xu hướng này đang lan rộng đến nhiều nhóm đối tượng khác.
Tại Vũ Hán, gia đình Tiểu Hoa chọn sống trong các khách sạn cao cấp từ năm 2021 do chồng thường xuyên công tác xa. Với chi phí khoảng 20.000 tệ/tháng (khoảng 75 triệu đồng) cho căn phòng 40 m 2, mọi nhu cầu từ ăn uống, giặt ủi đều được giải quyết, giúp cuộc sống của người vợ ổn định hơn nhiều so với việc thuê nhà.

Tại Nam Dương (Hà Nam), một gia đình 8 người thậm chí đã thuê một phòng suite và hai phòng tiêu chuẩn trong 229 ngày liên tục với tổng chi phí 580.000 tệ (khoảng 2,1 tỷ đồng). Dù sở hữu nhiều bất động sản ở quê, họ vẫn chọn khách sạn vì sự tiện lợi, minh bạch về chi phí và không cần lo lắng về các tranh chấp với chủ nhà hay thủ tục thuê phức tạp.
Giới trẻ tại các thành phố đắt đỏ như Thượng Hải cũng đang cân nhắc lựa chọn này. Thay vì trả tiền thuê nhà cao ngất ngưởng, tiền cọc lớn và phí điện nước đắt đỏ, họ chọn chia sẻ phòng khách sạn với bạn bè. Mức giá tương đương thuê trọ nhưng đổi lại là điều hòa không giới hạn, không gian riêng tư và dịch vụ dọn dẹp sẵn có.
Thậm chí, phân khúc người cao tuổi cũng bắt đầu tham gia. Một số khách sạn kiểu sân vườn tại Thượng Hải, Chiết Giang đã tung ra gói "lưu trú dưỡng lão" với giá chỉ từ 99-129 tệ/ngày (khoảng 350.000 - 450.000 đồng), bao gồm ba bữa ăn và các hoạt động giải trí, tạo nên mô hình "du lịch nghỉ dưỡng tuổi già".
Nhận thấy nhu cầu "lưu trú trung và dài hạn" không còn là hiện tượng nhất thời, ngành khách sạn Trung Quốc đang có những bước chuyển dịch mạnh mẽ.
Các tập đoàn lớn như Hyatt, Wyndham, Huazhu hay Jin Jiang đều đang đẩy mạnh phân khúc căn hộ dịch vụ hoặc điều chỉnh mô hình kinh doanh để đón đầu xu hướng. Không chỉ là giảm giá phòng, các khách sạn bắt đầu tái thiết kế sản phẩm: bổ sung tiện ích cho gia đình, điều chỉnh quy trình vận hành để tăng tính riêng tư và ổn định cho khách lưu trú.
Rõ ràng, việc sống trong khách sạn không phải là một xu hướng lãng mạn hóa cuộc sống, mà là một sự lựa chọn lý tính dựa trên bài toán chi phí và lợi ích. Khi "ngôi nhà tạm thời" trở thành nhu cầu thực tế của nhiều giai đoạn cuộc đời, ngành khách sạn buộc phải thay đổi để không chỉ đón khách đến ngủ một đêm mà là để sống cả năm.











