Bộ ảnh 'bàn tay trên tàu điện ngầm': Nhìn bàn tay, biết tâm trạng, tính cách
Hannah hy vọng có thể dùng những đôi bàn tay đầy cảm xúc mà mình chụp được, vẽ nên hình dáng thật sự của cuộc sống thành phố.
Ngồi trên tàu điện ngầm, quan sát người khác là điều thường tình.
Trong không gian kín mít chật chội, hướng mắt đến đâu cũng là người và người. Điều này đã khiến tàu điện ngầm trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều nghệ sĩ và nhiếp ảnh gia.
Tuy nhiên, không giống như hầu hết các nhiếp ảnh gia khác, Hannah La Follette Ryan hầu như không xuất hiện trước ống kính.
Cô thích ngắm nhìn bàn tay của người lạ. Hành khách trên tàu điện ngầm thường không thể hiện quá nhiều cảm xúc trên khuôn mặt. Nếu bạn quan sát kỹ hơn, những sắc thái từ đôi bàn tay đủ nói lên một phần tâm trạng, tính cách của một người.
Sau khi tốt nghiệp đại học năm 2015, Hannah La Follette Ryan (25 tuổi) chuyển đến New York và tìm được công việc trông trẻ, dành nhiều thời gian ngồi tàu điện ngầm mỗi ngày, di chuyển giữa Brooklyn và Manhattan.
Lần đầu tiên đến New York, mọi thứ đều mới lạ. Hannah cảm thán: "Tôi nhìn những người trên tàu điện ngầm và vô cùng tò mò về cuộc sống của họ. Tôi quan sát và chú ý đến những chuyển động trên bàn tay của họ, từ đó cảm nhận được rất nhiều trạng thái cảm xúc”.
Trong vài năm qua, Hannah đã ghi lại hàng nghìn bàn tay của hành khách tàu điện ngầm bằng điện thoại di động trong quá trình di chuyển mỗi ngày, lưu lại nhiều khoảnh khắc thú vị.
Tay: Bộ phận trung thực nhất của con người
Bàn tay đầu tiên thu hút sự chú ý của Hannah trên tàu điện ngầm là một bàn tay trông hơi "căng thẳng". Nó nắm chặt lan can tàu điện ngầm, một đốt ngón tay vẫn còn băng. Cô rất tò mò và nhận ra có câu chuyện nào đó đằng sau bàn tay này:
"Khoảnh khắc đó, tôi nhận ra rằng đôi tay của họ chứa đựng rất nhiều thứ: căng thẳng, trải nghiệm và tuổi tác... Đây là những điều mà họ thường che giấu trên gương mặt".
Vì vậy, cô đã chụp và bắt đầu từ từ tìm kiếm những câu chuyện về những bàn tay khác.
Ảnh chụp của cô thường chỉ có bàn tay, nhưng vẫn thể hiện sự kịch tính và biểu cảm, như thể cảm thấy nỗi buồn, căng thẳng, mệt mỏi hoặc tình yêu.
Đây là một phần hình ảnh tàu điện ngầm vào giờ cao điểm, bàn tay của hành khách chen chúc nhau nhưng không quên duy trì một khoảng cách nhất định.
Những người thích sạch sẽ chỉ dùng một phần bàn tay hoặc vật gì đó để bám vào thanh ngang.
Bàn tay của những cặp đôi sẽ thân mật hơn, đan ngón hoặc chạm vào nhau.
Tay người, thật sự rất kỳ lạ. Chuyển động của chúng thường là vô thức và bản năng. Tôi nghĩ rằng bàn tay là một phần trung thực nhất của cơ thể chúng ta.
Hannah La Follette Ryan
Khi Hannah còn nhỏ, cô luôn nắm tay ông nội: "Khi nhìn bàn tay của một cụ già, bạn sẽ thấy những hồi ức của trải nghiệm và cuộc sống".
Kể từ đó, cô dần nhận ra rằng bàn tay của mọi người thật sự tiết lộ cuộc sống mà họ đã trải qua.
Do tính chất công việc, Hannah đi lại trên các tuyến đường khác nhau mỗi ngày trong các khoảng thời gian khác nhau, điều này cũng cho cô nhiều cơ hội quan sát hơn.
"Giao thông công cộng thực sự cung cấp rất nhiều thời gian để quan sát người khác và cuộc sống của họ".
"Rất nhiều người New York sẽ đeo khẩu trang, rong ruổi trong thành phố và đắm mình trong không gian riêng. Nhưng khi đi tàu điện ngầm, bàn tay của bạn chuyển động vô thức, phản ánh cảm xúc một cách trung thực nhất".
Tàu điện ngầm: Con tàu Noah chứa đựng hành vi kỳ lạ của con người
Hannah quan sát thấy nhiều hiện tượng thú vị, chẳng hạn như cắt móng tay, ngoáy mũi. Nhiều người lướt điện thoại di động, người thì đọc sách, hai tay nắm chặt như thể đang suy ngẫm.
Một số bàn tay lặng lẽ thể hiện sự lo lắng.
Bạn sẽ gặp những khoảnh khắc lãng mạn trong cuộc sống.
"Tàu điện ngầm là con tàu Noah chứa đựng hành vi kỳ lạ của con người", những mảnh ghép này cho thấy mọi khía cạnh cuộc sống của hành khách từ nhiều lát cắt khác nhau.
Tàu điện ngầm cho mọi người một không gian tuyệt vời của sự giao thoa giữa công cộng và cá nhân, giữa thân mật và xa cách.
Trên tàu điện ngầm không có quá nhiều sự làm phiền, không có phong cảnh, tín hiệu điện thoại di động cũng không ổn định. Chúng ta đều ở trong trạng thái lấp lửng, rõ ràng tụ tập trong một không gian kín, nhưng lại một mình một cõi.
Hannah La Follette Ryan
"Khi đi tàu điện ngầm mỗi ngày, bạn sẽ cảm thấy thoải mái hoặc thậm chí thư giãn. Nhưng bạn vẫn cảnh giác vì bị bao quanh bởi những người lạ. Chính sự kết hợp giữa quen thuộc và bất ngờ này đã làm cho tàu điện ngầm trở thành một chủ đề hấp dẫn".
Trên tàu điện ngầm, mọi người đang "lơ lửng". Hầu như ai cũng có xu hướng nhìn nhận lại bản thân và khám phá thế giới nội tâm.
Hành vi của hành khách trên tàu điện ngầm phản ánh những thay đổi trong cuộc sống đô thị.
Ví dụ, trong thời gian đại dịch bùng phát, những đôi bàn tay trên tàu điện trở nên "cẩn thận" hơn.
Bầu không khí tàu điện ngầm ở mỗi thành phố đều khác nhau
Ví dụ, tàu điện ngầm Berlin yên tĩnh, mọi người ít di chuyển đi tới đi lui. Tàu điện ngầm New York có vẻ hỗn loạn hơn.
Nhiều tranh cãi phát sinh về quyền riêng tư liên quan đến chụp ảnh đường phố. Những bức ảnh của Hannah được nhiều người chấp nhận và yêu thích vì không xuất hiện gương mặt, mà vẫn thể hiện những cảm xúc tinh tế với các chi tiết nhỏ.
Ban đầu Hannah xin ý kiến, hỏi trước rồi mới chụp ảnh, nhưng cũng vì thế mà làm cho tính tự nhiên của bức ảnh bị biến mất. "Tôi sẽ cố gắng che giấu mình hơn. 'Mặt dày' chính là tố chất tôi cần phải rèn luyện, thứ mà nhiếp ảnh gia nào cũng phải có".
Hannah hy vọng có thể dùng những đôi bàn tay đầy cảm xúc mà mình chụp được, vẽ nên hình dáng thật sự của cuộc sống thành phố.
Đi tàu điện ngầm có lẽ là khoảng thời gian nhàm chán và vô vị, nhưng đối với tôi, nó chứa đựng rất nhiều câu chuyện. Tôi sẽ cố gắng tiếp tục kể cho bạn nghe những gì đã chiêm nghiệm.
Hannah La Follette Ryan