Chầm chậm với thời gian
Những ngày cuối năm, có cảm giác thời gian trôi đi nhanh hơn. Đến đâu cũng nghe người ta nhắc nhau còn mấy hôm nữa là Tết. Cuối năm, bao nhiêu việc cần hoàn tất, việc cuốn người đi đến không kịp ngoảnh lại nhìn thời gian đã trôi qua như thế nào.
Sớm cuối năm, trời chợt trở lạnh. Miền đất này gần như quanh năm se sẽ lạnh, nhưng cái lạnh tháng Chạp xúng xính áo khăn gợi nhắc người ta về rất nhiều điều. Tháng Chạp trời khô hanh, gió cũng không còn thông thốc những xoáy bụi đỏ mịt mù nữa, chỉ rất khẽ làm chao lên những gợn sóng lăn tăn dưới mặt hồ, nhưng lại đem đến cảm giác hơi giá buốt. Trời cao xanh vời vợi, từng cụm mây xốp bồng bềnh đậu trên nắng sớm mai. Áp ly cà phê nóng thơm giữa hai lòng tay, nghe thời gian lắng lại một nhịp qua bản nhạc quen. Từng giai điệu trong veo tràn qua mỗi giọt cà phê thơm. Những nốt nhạc như những giọt nước nhảy nhót trên một mặt phẳng ngập tràn ánh nắng. Nắng rọi qua từng giọt nước lấp lánh cầu vồng. Bỗng nhiên, tôi muốn chậm lại cùng thời gian để nhìn ngắm mùa xuân đang chầm chậm bước về.
Trong cảm nhận của mình, cảnh sắc hôm nay có gì đó khang khác, dừng hẳn xe lại, tôi chợt nhận ra cây pơ lang ven đường đã trổ hoa đỏ rực cả một khoảng trời. Gần đấy, cành đỗ mai cũng đã nặng trĩu những hoa, hoa uốn cong những cành nhỏ, níu chúng lại gần nhau. Những cánh đỗ mai mong manh phớt hồng tươi tắn khe khẽ rung rinh trong gió nhẹ. Tôi đứng lặng ngước nhìn vòm trời xanh vời vợi in thắm những sắc hoa đặc trưng của Tây Nguyên. Những sắc hoa mang tín hiệu của mùa xuân xứ sở. Những sắc hoa mỗi năm chỉ nở một lần vào đúng thời điểm mùa xuân vừa chớm. Những sắc hoa không chỉ là tín hiệu của mùa, nó còn mãi rực rỡ ở một góc ký ức bé thơ tôi cùng chúng bạn đi qua những mùa xuân tươi thắm nhất trong cuộc đời. Đường về nhà hôm nay được thắp sáng không chỉ bởi những đóa hoa, mà còn bằng sự nhung nhớ luôn chảy tràn khi mùa xuân đã nhẹ nhàng bước đến.
Và màu xanh đã phủ khắp cánh đồng trước nhà. Nhìn những mầm xanh đang vươn mình trong nắng mai xuân, lòng người dấy lên những mơ ước, hy vọng về những mùa vàng ấm no đang hiển hiện. Mẹ tôi đang xếp đặt, dọn dẹp cửa nhà. Mọi vật trở nên mới hơn sau khi được lau chùi cẩn thận. Mùi nhang trầm thoang thoảng trong không gian ấm cúng nhắc nhau nhớ về những người đã khuất. Nhớ về họ để nhắc mình sống tốt hơn với những người xung quanh, nhắc mình biết yêu thương trân quý những thời khắc quý giá được sống bên những người thân của mình.
Mẹ nhắc tôi những việc cần hoàn tất, nhắc tôi chỉ còn vài hôm nữa là Tết. Thời gian cứ điềm nhiên bước đi, nhanh hay chậm hoàn toàn do sự cảm nhận chủ quan của con người. Trong sự tất bật những ngày cuối năm, tôi muốn níu mình chậm lại một nhịp với thời gian, khi một tuổi mới đang đón chào tôi với rất nhiều những dự định. Như màu xanh của những mầm non đang vươn mình trong ánh nắng xuân...
Nguồn Gia Lai: http://baogialai.com.vn/channel/12383/202001/cham-cham-voi-thoi-gian-5665740/