Chạm vào mây, nghe tiếng lòng giữa phố xuân vĩnh cửu Côn Minh
Cách trung tâm thành phố Côn Minh (tỉnh Vân Nam, Trung Quốc) khoảng 150 km về phía Bắc, núi tuyết Kiệu Tử (Jiaozi Snow Mountain) hiện lên như một tuyệt tác của thiên nhiên, nơi hội tụ vẻ đẹp kỳ vĩ, hoang sơ và thơ mộng quanh năm. Được mệnh danh là
Cách trung tâm thành phố Côn Minh (tỉnh Vân Nam, Trung Quốc) khoảng 150 km về phía Bắc, núi tuyết Kiệu Tử (Jiaozi Snow Mountain) hiện lên như một tuyệt tác của thiên nhiên, nơi hội tụ vẻ đẹp kỳ vĩ, hoang sơ và thơ mộng quanh năm. Được mệnh danh là "ngọn núi số 1 ở Trung Bắc Vân Nam”, Kiệu Tử là điểm đến thu hút đông đảo du khách trong và ngoài nước, đặc biệt vào mùa đông khi tuyết phủ trắng xóa.

Du khách hào hứng chụp ảnh tại núi Kiệu Tử (TP Côn Minh, tỉnh Vân Nam, Trung Quốc) ở độ cao 3.950m.
Tên gọi "Kiệu Tử" xuất phát từ hình dáng đỉnh núi trông như chiếc kiệu ngọc ngày xưa các vương tôn dùng để di chuyển. Đỉnh núi cao tới 4.223 m so với mực nước biển - độ cao lý tưởng để ngắm tuyết, săn mây và đắm chìm trong không khí lạnh giá đặc trưng của vùng cao nguyên. Với một người lữ khách như tôi, đặt chân đến Côn Minh không chỉ để hít hà hương sắc bốn mùa, mà còn để tìm nơi thoát khỏi ồn ào, tìm một đỉnh cao để chạm vào mây trời, để nghe rõ hơn tiếng vọng từ sâu thẳm lòng mình. Và tôi đã chọn núi Kiệu Tử cho cuộc hành trình ấy.
Hành trình khám phá Kiệu Tử thường bắt đầu từ thành phố Côn Minh, nơi du khách có thể dễ dàng di chuyển bằng ô tô hoặc tàu cao tốc. Tuy nhiên, phần thú vị nhất vẫn là đoạn leo bộ trên những con đường lát gỗ giữa rừng nguyên sinh. Từng bước chân chạm vào những tán cây phủ tuyết, những vách đá phủ băng, khiến người ta có cảm giác như đang lạc vào một thế giới cổ tích đầy mê hoặc. Tôi khởi hành khi nắng còn chưa lên cao. Con đường dẫn đến chân núi đã bắt đầu rộn rã những bước chân của du khách. Không phải dòng người hối hả mưu sinh, mà là những người tìm về sự bình yên, sức khỏe - những người già tập thể dục, những cặp đôi tay trong tay, và cả những lữ khách đơn độc như tôi.
Mùa đông trên Kiệu Tử bắt đầu từ tháng 11 và kéo dài đến tháng 4 năm sau. Đây là thời điểm lý tưởng nhất để chinh phục ngọn núi này. Tuyết rơi dày, tạo nên những tấm thảm trắng muốt bao phủ khắp núi rừng. Các dòng suối, con thác nhỏ đóng băng thành dải lụa bạc vắt ngang sườn núi. Trong cái lạnh tê tái nhưng trong lành, du khách có thể nô đùa với tuyết, chụp ảnh, ngắm sương mù giăng lối hay thử trượt tuyết với các dụng cụ có thể thuê ngay tại điểm đến. Nếu may mắn, du khách còn được chứng kiến hiện tượng "mặt trời đóng băng” khi mặt trời xuyên qua tầng mây mỏng, ánh sáng chiếu rọi xuống lớp băng tuyết lung linh như ngọc.
Càng lên cao, không khí càng trong lành, thanh tịnh. Tiếng ồn ào phố thị dần lùi xa, chỉ còn lại tiếng chim hót lảnh lót trong vòm lá, tiếng bước chân đều đặn và tiếng gió luồn qua kẽ lá vi vu như kể chuyện ngàn xưa. Đôi chân bắt đầu nặng trĩu, mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng lạ thay, trong lòng lại thấy nhẹ nhõm, mỗi bước chân leo lên như là một gánh lo toan được trút bỏ lại phía sau. Sau mỗi tầng bậc vừa vượt qua, tôi cảm thấy mình như mạnh mẽ hơn, bỏ lại sau lưng tất cả lo toan về cuộc sống, về giới hạn của bản thân.
Ngồi nghỉ chân trên những bậc thềm, nhìn xuống thung lũng, Côn Minh hiện ra như một bức tranh thủy mặc - nhà cửa san sát, hồ nước xanh ngắt, xa xa là mây trắng, sương sớm vờn trên những đỉnh núi nhấp nhô. Cảm giác chinh phục không đến từ việc vượt qua người khác, mà là vượt qua chính mình, vượt qua sự mỏi mệt để chiêm ngưỡng vẻ đẹp diệu kỳ của tạo hóa.
Càng lên gần đỉnh, mây càng vờn quanh. Có lúc, tôi như đi xuyên qua những tầng mây mỏng, cảm giác se lạnh, ẩm ướt phả vào mặt thật dễ chịu. Những tán lá cây như được "tắm" trong hơi sương, xanh mướt. Và rồi đỉnh núi Kiệu Tử hiện ra. Không quá đồ sộ, nhưng đủ để mang lại cảm giác đứng trên đỉnh thế giới. Anh Nguyễn Minh Long, du khách đến từ tỉnh Bến Tre cho biết: "Đứng trên đỉnh Kiệu Tử, tôi thấy mình thật nhỏ bé trước bao la đất trời. Hít một hơi thật sâu bầu không khí loãng và tinh khiết, cảm giác bình yên dâng trào. Không còn những áp lực, chỉ còn lại sự tĩnh lặng và tiếng vọng từ chính lòng mình - những suy nghĩ chưa bao giờ có thời gian lắng nghe giữa bộn bề cuộc sống.” Ngắm thành phố Côn Minh từ trên cao, mây trắng bồng bềnh dưới chân như một tấm chăn khổng lồ phủ lên phố thị đang dần tỉnh giấc.
Một người đã "chạm mặt” nhiều lần với núi Kiệu Tử - chị Đỗ Thị Oanh, hướng dẫn viên du lịch Công ty du lịch quốc tế Hoàng Hà, thành phố Lào Cai, tỉnh Lào Cai cho biết: Hành trình xuống núi khác hẳn lúc lên. Đôi chân đã quen hơn, bước đi nhẹ nhàng hơn, nhưng cái nhìn thì lại khác. Cảnh vật quen thuộc khi nãy giờ hiện ra ở góc độ mới, dưới ánh nắng đã rực rỡ hơn. Ngọn núi Kiệu Tử không chỉ là một điểm đến trên bản đồ du lịch, nó còn như một người thầy thầm lặng dạy cho không ít người đã ghé thăm bài học về sự kiên trì, về việc tìm thấy sự bình yên trong chính nội tại, và về vẻ đẹp giản dị, kỳ diệu của thiên nhiên.
Rời Kiệu Tử, tôi mang theo không chỉ những bức ảnh phong cảnh giá trị, mà còn một chút tĩnh lặng của núi rừng, một chút tinh khiết của mây trời, và cả tiếng vọng từ sâu thẳm lòng mình đã được nghe rõ hơn sau hành trình leo núi ấy. Côn Minh vẫn là "thành phố mùa xuân vĩnh cửu", nhưng trong mắt tôi, nó có thêm một chiều sâu mới, chiều sâu của ngọn núi Kiệu Tử trầm mặc giữa lòng phố.