Chồng giúp chị họ có em bé, tôi không dám nói ra chỉ vì xót chị
Cười cay đắng, tôi không ngờ chồng chính là người giúp chị họ mình trở thành mẹ đơn thân. Kể ra thì có ai tin được không cơ chứ.
Tôi chỉ có anh trai, chẳng có chị gái. Mà anh trai thì lại không thể nào chia sẻ, thân thiết được nhiều như chị gái cho nên tôi rất thân thiết với chị họ mình. Chị họ tôi nghĩ ra từ nhỏ đã thiệt thòi vô cùng rồi. Bố mẹ chị mất sớm, một mình chị nuôi 2 đứa em nhỏ.
Cô chú xung quanh đấy nhưng cuộc sống còn nhiều khó khăn nên chẳng ai đỡ đần được chị nhiều, một mình chị phải cố gắng, tự thân vận động. Tôi thương chị nhiều lắm, thường xuyên chạy qua nhà xem có đỡ đần được gì không. Tình cảm của hai chị em cũng cực kì thân thiết.
Rồi tôi cũng lớn, cũng đi lấy chồng thế nhưng chị vẫn chưa tìm được người đàn ông để nương tựa. Tôi thì thương chị nết na, thảo hiền nên tìm rất nhiều người đàn ông để làm mai mối cho chị. Có điều, chẳng một ai khiến chị ưng lòng. Chị bảo:
– Không phải chị thấy họ không xứng với chị mà là bản thân chị chẳng xứng với họ. Chị cũng đã lớn tuổi quá rồi mà các em chị vẫn chưa có nơi có chốn chị chẳng yên tâm mà lo cho mình.
Chị cứ hết lòng hy sinh vì các em như vậy tôi lại càng thương chị nhiều hơn. Qua vài năm nữa, khi đó cuộc hôn nhân của chúng tôi đã bước sang năm thứ 4, vợ chồng tôi đã có đủ nếp đủ tẻ, cuộc sống cũng được gọi là đủ đầy. Thì quay ra nhìn chị, các em đã có nơi có chốn, còn chị vẫn cứ lẻ bóng đi về. Tôi lúc này vẫn cứ không ngừng khuyên chị hãy nghĩ đến bản thân mình một lần nữa thì chị lại chỉ cười:
– Chị già rồi, chẳng còn mong ước sẽ có được hạnh phúc. Lúc này, nếu có thể được làm mẹ, làm mẹ đơn thân thôi thì đối với chị cũng đã là mãn nguyện lắm rồi.
Nghe chị nói tôi lạ càng xót xa hơn. Cuộc sống thật sự quá bất công với chị. Còn nghĩ, ai mà cưới được một người vợ như chị thì đó chính là may mắn cả một đời. Thế rồi đùng một cái, chị họ tôi làm thiên hạ đồn thổi xôn xao, hóa ra chị đã có bầu.
Tôi cũng không dám gặng hỏi nhiều nhưng chị chỉ bảo, bố đứa trẻ chị sẽ không bao giờ tiết lộ, chị chỉ mong tôi sẽ ở bên cạnh mẹ con chị trong lúc chị khó khăn nhất này. Đương nhiên cho dù cả xã hội quay lưng với chị thì tôi cũng không bao giờ làm điều ấy.
Chúng tôi kỉ niệm 6 năm kết hôn. Cuộc hôn nhân mà nhiều người mong ước vì nó quá hoàn hảo. Vợ chồng sống với nhau mà chẳng cãi vã gì. Chồng cũng rất yêu thương tôi, quan tâm con cái. Chỉ có điều tôi cứ có cảm giác anh đang có tâm sự gì đó mà không nói ra được.
Còn chị họ tôi, có đứa con, chị mạnh mẽ, yêu đời hơn hẳn, hình như người ta cũng chẳng chú ý nhiều đến bố đứa trẻ là ai nữa. Cho đến một hôm tôi bế con chị họ đi chơi cùng con trai mình, vừa nhìn đã có người nói một câu khiến tôi giật mình: “Chị đẻ khéo quá, hai đứa giống nhau như lột". Tôi ngại ngùng bào chữa chúng chỉ là anh em họ còn xa nữa cơ. Nhưng câu người ta nói, tôi cũng giật mình.
Nhìn kĩ thì thật sự hai đứa rất giống nhau. Tôi cũng thấy bồn chồn, mà chị họ tôi từ ngày có con cũng chẳng sang nhà tôi nhiều nữa. Thái độ của chồng tôi lúc gặp chị họ cũng ngượng ngùng khiến tôi nghi hoặc. Tôi bèn lấy tóc của hai đứa trẻ đi xét nghiệm ADN thì bàng hoàng trước kết quả mà tôi nhận được.
Cười cay đắng, tôi không ngờ chồng chính là người giúp chị họ mình trở thành mẹ đơn thân. Nói đúng hơn chị ấy và chồng tôi có con với nhua, kể ra thì có ai tin được không cơ chứ. Tôi sợ hãi, bật khóc khi lòng tin của mình dành cho hai người quan trọng nhất đã vụn vỡ. Tôi khóc như mưa, rệu rã suốt cả tuần trời, không ăn không ngủ gì được. Lắm lúc nằm cạnh chồng tôi tự hỏi sao anh lại đối xử với tôi như thế, tại sao? Cả chị nữa, sao lại lén lút với chồng của tôi cơ chứ?
Tôi cũng muốn lột tẩy tất cả lắm, nhưng lại không đủ can đảm vì thương con, con tôi và con chị ấy không có tội. Làm mọi chuyện ầm ĩ ra rồi, tất cả sẽ đau khổ. Còn chị họ, người ta sẽ nghĩ chị ra sao đây? Thương chị, tôi chẳng thể nói ra. Nhưng không nói, tôi tự chịu uất ức cho riêng mình tôi cũng không chịu nổi, liệu tôi nên làm gì đây mọi người?