Lã Mông (178 - 220) là một danh tướng cuối thời Đông Hán trong lịch sử Trung Quốc, được đánh giá cao về tài năng quân sự và mưu kế.
Trong các tư liệu lịch sử và sử sách thời sau, Lã Mông được đánh giá là một danh tướng bậc nhất thời Tam Quốc.
Trong Tam Quốc diễn nghĩa, tác giả La Quán Trung đã viết một đoạn hư cấu mô tả rằng sau khi Quan Vũ bị bắt và chết, sau đó linh hồn của Quan Vũ đã nhập vào Lã Mông để báo thù.
Tuy nhiên, đây là một tình tiết hư cấu, không có trong sử sách chính thống. Điều này đã được chứng thực trong tập biên khảo "Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện" của học giả Trần Văn Đức.
Học giả đã giải thích nguyên nhân cái chết của Lã Mông là do ông bị bệnh nan y.
Cụ thể là sau khi chiếm Kinh Châu, Lã Mông bị mắc bệnh viêm loét dạ dày giai đoạn cuối và không thể chữa trị, dẫn đến cái chết của ông vào đầu năm 220, thọ 43 tuổi.
Do La Quán Trung lấy nhà Hán làm chính thống nên ông đã muốn thần thánh hóa Quan Vũ và hạ thấp danh tiếng của Lã Mông bằng cách viết những tình tiết hư cấu không có căn cứ trong lịch sử.
Những đóng góp và thành tựu của Lã Mông trong lịch sử Trung Quốc được nhiều nhà lịch sử và tác giả đánh giá cao.
Mời quý độc giả xem thêm video: Cận cảnh kho báu chứa đầy vàng ròng trong mộ cổ Trung Quốc.
Thiên Trang (TH)