Hành trình phiêu lưu của cô bé 11 tuổi giữa rừng xanh
Dù đã hồi phục, Bí Đỏ không thể trở lại rừng và sẽ sống an toàn tại khu bảo tồn. Câu chuyện của chú khỉ này đã dạy cho tôi về trách nhiệm của con người trong việc sửa chữa những tổn thương gây ra cho thiên nhiên.
Chuyến đi làm tình nguyện viên tại Vườn Quốc gia Bù Gia Mập là hành trình đáng nhớ nhất trong cuộc đời của một cô bé học sinh 11 tuổi như tôi. Đó là khi tôi tìm thấy niềm vui khi hòa mình vào khu rừng nguyên sinh rộng lớn, nơi hệ động thực vật phong phú và là ngôi nhà của nhiều loài động vật quý hiếm. Tại đây, tôi không chỉ chăm sóc những chú khỉ, vượn, rái cá, mèo rừng, mà còn học được những bài học sâu sắc về bảo vệ môi trường và khám phá chính mình qua những trải nghiệm giáo dục.

Tập làm quen với rùa
Hành trình bắt đầu nhờ nhóm Gia đình Em yêu Thiên nhiên Việt Nam, nơi tôi tham gia sinh hoạt từ năm lớp ba. Dưới sự dẫn dắt của bác Phùng Mỹ Trung mà mọi người hay gọi là nhà đa dạng sinh học, tôi được học về các loài động thực vật, cách quan sát thiên nhiên và ý nghĩa của việc bảo vệ môi trường. Những buổi học ngoài trời, các chuyến dã ngoại đã khơi dậy trong tôi tình yêu với rừng xanh. Nhóm đã tạo cơ hội để tôi đăng ký tham gia chuyến đi đến Bù Gia Mập, nơi tôi áp dụng kiến thức thiên nhiên vào thực tế, trải nghiệm vai trò của một tình nguyện viên bảo vệ thiên nhiên.
Ngày đầu tiên đặt chân đến Bù Gia Mập, tôi bị cuốn hút bởi vẻ đẹp hoang sơ. Không khí trong lành, mùi cỏ cây ngai ngái, tiếng chim hót lảnh lót giữa không gian tĩnh lặng tạo nên một bức tranh thiên nhiên yên bình. Những tán cây cổ thụ cao vút, ánh nắng xuyên qua kẽ lá, và dòng suối nhỏ róc rách khiến tôi cảm nhận rõ sự sống mãnh liệt của rừng. Chúng tôi, những tình nguyện viên trẻ, được chia thành các nhóm để hỗ trợ tại khu bảo tồn động vật hoang dã. Tôi được phân công chăm sóc khu vực nuôi dưỡng linh trưởng và thú ăn thịt nhỏ, một nhiệm vụ vừa thú vị vừa đầy thử thách.
Tại khu vực linh trưởng, tôi gặp một chú khỉ đuôi dài tinh nghịch, chuyền cành nhanh thoăn thoắt, phát ra âm thanh như muốn trò chuyện. Chúng tôi cho khỉ ăn, dọn chuồng và quan sát hành vi để hỗ trợ cán bộ bảo tồn, cứu hộ kiểm tra sức khỏe. Nhìn những chú khỉ ăn ngon lành, vung vẩy đuôi, tôi cảm thấy niềm vui giản dị lan tỏa. Những khoảnh khắc này dạy tôi rằng thiên nhiên không chỉ cần bảo vệ mà còn cần sự kiên nhẫn và thấu hiểu.
Trong số các chú khỉ, Bí Đỏ để lại ấn tượng sâu đậm nhất. Chú từng bị nuôi nhốt và ngược đãi, dẫn đến trầm cảm, thường ngồi lặng lẽ ở góc chuồng với đôi mắt buồn. Nhìn Bí Đỏ thu mình, tôi cảm thấy tim thắt lại. Tôi nhẹ nhàng “nói chuyện”, hy vọng mang lại chút an ủi. Một lần, Bí Đỏ quay đầu nhìn tôi, ánh mắt như muốn chia sẻ nỗi đau. Khoảnh khắc ấy khiến tôi xúc động, nhận ra rằng động vật cũng có cảm xúc phức tạp như con người. Dù đã hồi phục, Bí Đỏ không thể trở lại rừng và sẽ sống an toàn tại khu bảo tồn. Nhưng, câu chuyện của chú dạy tôi về trách nhiệm của con người trong việc sửa chữa những tổn thương gây ra cho thiên nhiên.

Được huấn luyện cho động vật hoang dã trong khu cứu hộ ăn hàng ngày.
Tôi cũng gặp hai chú khỉ khác với hoàn cảnh thương tâm. Một bạn tên Hope bị cụt chân, bạn còn lại mất một tay do bẫy của con người. Dù khiếm khuyết, cả hai vẫn lạc quan, leo trèo và chơi đùa đầy nghị lực. Sự kiên cường của chúng là bài học về ý chí sống, khiến tôi trân trọng hơn những gì thiên nhiên ban tặng và quyết tâm bảo vệ nó.
Ngoài khỉ, tôi còn quan sát một gia đình vượn với mối quan hệ “căng thẳng”. Bạn vượn cái luôn giành ăn trước, để bạn đực phải chờ đợi. Các cán bộ giải thích rằng đây là dấu hiệu của một gia đình chưa ổn định, và họ đang giúp cặp đôi hòa hợp. Câu chuyện này giúp tôi hiểu rằng chăm sóc động vật không chỉ là cung cấp thức ăn mà còn là hỗ trợ tâm lý, một bài học giáo dục về sự tinh tế trong bảo tồn thiên nhiên.

Tập chăm sóc động vật hoang dã.
Cầy mực, với vẻ ngoài nhỏ nhắn nhưng dữ dằn, cũng để lại ấn tượng mạnh. Chúng thường nằm im, quan sát mọi người bằng ánh mắt cảnh giác, phát ra tiếng gầm gừ khi ai đến gần. Ngược lại, những chú rái cá tinh nghịch, luôn chạy nhảy và kêu vui tai, mang lại niềm vui cho tôi. Có lần, một chú rái cá nhảy ùm xuống hồ, làm tôi ướt hết người, nhưng tôi chỉ bật cười vì hành động dễ thương ấy. Tôi cũng thoáng thấy mèo rừng, với đôi mắt sáng rực trong bóng râm, toát lên vẻ hoang dã kiêu hãnh. Những loài động vật này giúp tôi nhận ra sự đa dạng và kỳ diệu của thiên nhiên.
Không chỉ động vật, những người đồng hành cũng là nguồn cảm hứng lớn. Chú Trọng, người hướng dẫn kiên nhẫn, dạy tôi cách quan sát hành vi động vật và cảm nhận thiên nhiên. Chú Cường chuẩn bị những bữa gà luộc, gà nướng thơm ngon, tiếp thêm năng lượng cho cả nhóm khi trekking xuyên rừng. Bác Hải tận tình hướng dẫn trồng cây, giúp tôi hiểu rằng mỗi cây xanh là một phần của hệ sinh thái. Chú Trưởng dẫn chúng tôi qua những con dốc trơn trượt, nắm tay tôi và nói: “Cứ bước từng chút, đừng sợ.” Nhờ chú, tôi vượt qua nỗi sợ và học được sự tự tin. Bác Hùng, dù ít gặp, luôn thân thiện hỏi thăm, tạo cảm giác ấm áp như gia đình.
Những hoạt động như dọn chuồng, trồng cây, trekking không chỉ rèn luyện thể chất mà còn là cơ hội để tôi học hỏi về trách nhiệm với môi trường. Mỗi công việc đều gắn liền với bài học giáo dục: từ việc quan sát động vật để hiểu hành vi, đến việc trồng cây để bảo vệ đất rừng. Những trải nghiệm này giúp tôi nhận ra rằng bảo vệ thiên nhiên không chỉ là hành động mà còn là lối sống.
Chuyến đi là hành trình khám phá thiên nhiên và chính bản thân mình. Tôi hiểu rằng mỗi con vật, dù nhỏ bé, đều có linh hồn và cảm xúc. Bù Gia Mập không chỉ là khu rừng, mà là ngôi nhà của muôn loài, nơi mỗi cây xanh, tiếng chim, ánh mắt động vật đều kêu gọi sự yêu thương. Thiên nhiên dạy tôi bài học về sự kiên nhẫn, lòng trắc ẩn và trách nhiệm – những giá trị giáo dục sẽ theo tôi suốt đời.

Tạm biệt Bù Gia Mập, tôi mang theo ký ức về chú khỉ Bí Đỏ, bàn tay vượn, tiếng rái cá nô đùa và ánh mắt mèo rừng. Những kỷ niệm này là động lực để tôi tiếp tục ước mơ về một thế giới xanh, nơi con người và thiên nhiên sống hài hòa. Tôi hy vọng câu chuyện của mình sẽ truyền cảm hứng cho các bạn trẻ, khuyến khích mọi người tham gia bảo vệ môi trường, để những khu rừng như Bù Gia Mập mãi là mái ấm của muôn loài.