Israel tinh chỉnh tên lửa AIM-9M Mỹ để đối phó UAV của Iran
Trước thực tế UAV tự sát Iran ngày càng là mối đe dọa lớn, Israel đã cải tiến tên lửa đối không AIM‑9M gốc Mỹ để tăng khả năng bám đuổi và tiêu diệt mục tiêu nhỏ, chậm như drone.

Theo Viện Nghiên cứu Chính sách Đối ngoại (FPRI), quân đội Israel đã thực hiện một loạt thay đổi đáng kể cho tên lửa AIM‑9M, vốn là loại tên lửa tầm nhiệt hai động cơ do Mỹ chế tạo.

AIM‑9M bản gốc từng bộc lộ hạn chế khi đối phó các mục tiêu bay nhỏ, chậm, như UAV Shahed‑136 của Iran.

Phiên bản cải tiến của Israel đã khắc phục nhiều hạn chế này, giúp tăng hiệu quả bám bắt và hạ gục UAV.

UAV Shahed‑136 được Iran phát triển có kích thước nhỏ, vận tốc thấp và tỏa nhiệt rất ít, khiến radar của nhiều chiến đấu cơ khó nhận diện.

Trong bối cảnh này, việc chỉ dựa vào radar thông thường không đủ, buộc Israel phải sử dụng hệ thống cảm biến hồng ngoại (IR) để khóa mục tiêu.

Tuy nhiên, AIM‑9M phiên bản gốc có độ nhạy hạn chế, nên việc bắt mục tiêu như Shahed‑136 gặp khó khăn.

Đáp lại, Israel đã tinh chỉnh đầu dò hồng ngoại của AIM‑9M cả về phần cứng lẫn phần mềm.

Theo chuyên gia Joseph Trevithick, những điều chỉnh này giúp tên lửa Israel nhận diện mục tiêu nhỏ và bay chậm tốt hơn, đồng thời cải thiện thuật toán theo dõi, nâng cao khả năng tấn công chính xác.

Israel cũng giữ bí mật các thay đổi này, không chia sẻ công nghệ với Mỹ, nhằm bảo vệ lợi thế chiến lược độc lập.

Về chiến lược, việc Israel tự cải tiến AIM‑9M phản ánh cách tiếp cận chủ động trước các mối đe dọa mới.

Thay vì chỉ dựa vào vũ khí do Mỹ cung cấp, Israel chủ động nâng cấp tên lửa để đối phó UAV tự sát - loại vũ khí ngày càng phổ biến và nguy hiểm trong chiến tranh hiện đại.

Đây cũng là giải pháp kinh tế hơn nhiều so với việc phát triển tên lửa mới từ đầu, đồng thời tận dụng tốt kho dự trữ AIM‑9M hiện có.

Nhờ cải tiến, Israel có thể triển khai các tiêm kích với AIM‑9M nâng cấp để bảo vệ các khu vực trọng yếu, ngăn chặn các UAV tự sát tiếp cận mục tiêu quan trọng như cơ sở hạ tầng, sân bay và kho đạn.

Khi UAV Iran bay ở tầm thấp hoặc bay chậm, AIM‑9M cải tiến vẫn duy trì độ chính xác cao, giúp giảm thiệt hại và bảo đảm hiệu quả phòng không.

Tuy nhiên, cải tiến này cũng đặt ra thách thức. Mục tiêu bay cực thấp hoặc bay quá chậm vẫn có thể gây khó khăn cho tên lửa hồng ngoại.

Ngoài ra, việc Israel giữ bí mật công nghệ khiến việc phối hợp với các hệ thống do Mỹ cung cấp trở nên phức tạp, đồng thời đòi hỏi Israel tự chủ trong việc bảo trì và nâng cấp tiếp theo.

Nhìn chung, bước cải tiến AIM‑9M của Israel là minh chứng cho chiến lược phòng không linh hoạt, chủ động thích ứng với mối đe dọa UAV tự sát.

Giải pháp này giúp Israel duy trì lợi thế chiến thuật trong khu vực, đồng thời giảm rủi ro cho các hệ thống phòng không truyền thống.

Trong dài hạn, Israel có thể tiếp tục nâng cấp và phát triển các hệ thống tên lửa riêng, tạo ra lợi thế độc lập và tăng cường khả năng răn đe trước các cuộc tấn công bằng máy bay không người lái.













