Khi tiếng sáo kể chuyện văn hóa
Giữa dòng chảy sôi động của âm nhạc hiện đại, có một người nghệ sĩ vẫn chọn cho mình lối đi ngược – lặng lẽ gìn giữ tiếng sáo trúc mộc mạc như một phần hồn của dân tộc. Với Dương Văn Quyền, giảng viên Viện Đào tạo và Phát triển Âm nhạc Việt Nam, mỗi nốt sáo không chỉ là âm thanh, mà là nhịp đập của ký ức, của cội nguồn, và là cách anh kết nối người trẻ hôm nay với di sản văn hóa Việt.
Tiếng sáo trở thành người bạn đồng hành
“Cơ duyên đến với Quyền rất tuyệt vời. Khi Quyền lên cấp hai, anh trai tặng cho Quyền một cây sáo. Từ đó Quyền tập tễnh thổi, rồi say mê cái âm thanh mộc mạc, sâu lắng của nó. Cây sáo từ đó trở thành người bạn đồng hành của Quyền trong nghệ thuật đến tận bây giờ” – nghệ sĩ Dương Văn Quyền chia sẻ đầy tự hào.

Niềm yêu thích sáo trúc bắt đầu từ nhỏ của anh Quyền
Câu chuyện tưởng chừng giản dị ấy lại mở ra cả một hành trình dài của một người nghệ sĩ trẻ tìm cách giữ gìn và truyền lửa cho âm nhạc dân tộc. Từ một cậu học trò miền quê mê âm thanh của những ống nứa, đến một giảng viên của Viện Đào tạo và Phát triển Âm nhạc Việt Nam, Dương Văn Quyền đã đi qua chặng đường của đam mê, kiên trì và lòng tự hào văn hóa.
“Thổi” văn hóa vào đời sống – tiếng sáo giữa lòng phố thị
Không chỉ biểu diễn, Quyền còn dành nhiều năm để giảng dạy và lan tỏa niềm đam mê sáo trúc. Anh chia sẻ: “Quyền lan tỏa sáo trúc qua giảng dạy, biểu diễn và các hoạt động giao lưu của các câu lạc bộ sáo trúc ở Việt Nam. Đặc biệt là đăng tải những video thổi sáo lên mạng xã hội để lan tỏa rộng hơn, đến mọi lứa tuổi, thậm chí có cả những bác 70, 80 tuổi vẫn tìm đến học”.

Nghệ sĩ sáo trúc Dương Văn Quyền
Trong kỷ nguyên số, nhiều người trẻ có thể dễ dàng tiếp cận âm nhạc hiện đại, nhưng chính những nghệ sĩ như anh Quyền đang âm thầm đưa nhạc cụ dân tộc trở lại đời sống theo cách gần gũi và tự nhiên nhất. Trên nền tảng mạng xã hội, rất nhiều người đã biết đến tiếng sáo của anh không phải qua sân khấu lớn, mà qua những bản nhạc mộc mạc vang lên giữa những khung hình giản dị: bãi cỏ, bờ hồ, hay góc phòng nhỏ giữa phố.
Đó chính là cách mà âm nhạc truyền thống tìm được “đất sống” mới trong trái tim thế hệ trẻ, qua hình thức lan tỏa mà chính họ đang yêu thích.
Văn hóa không chỉ để “giữ” mà để “sống cùng”
Việc gìn giữ văn hóa không chỉ nằm ở những sân khấu lớn, mà còn ở từng khoảnh khắc mà người trẻ chủ động “chạm vào” di sản. Sự kết nối ấy chính là minh chứng rõ ràng rằng, trong thời đại hội nhập, văn hóa truyền thống vẫn có thể song hành cùng hơi thở hiện đại miễn là người trẻ được khơi dậy tình yêu và niềm tự hào về cội nguồn.

Anh Quyền tham gia biểu diễn tại các sự kiện văn hóa
Giờ đây, ngoài công việc giảng dạy, nghệ sĩ Dương Văn Quyền còn trở thành cầu nối để nhiều bạn trẻ tìm về âm nhạc dân tộc. Anh không chỉ dạy kỹ thuật, mà còn dạy cách “nghe” và “cảm” tiếng sáo bằng tâm hồn Việt.
Anh gửi gắm: “Quyền mong các bạn trẻ hãy dành một chút thời gian, cơ hội tìm hiểu và thử chơi một loại nhạc cụ truyền thống nào đó như: sáo trúc, sáo mèo hay các loại đàn dân tộc. Khi mình càng nghe, mình sẽ càng gần gũi và yêu văn hóa, yêu quê hương đất nước hơn. Giữ gìn truyền thống không có nghĩa là giữ nguyên, mà là làm sao để âm nhạc truyền thống và cội nguồn dân tộc được sống mãi trong thời đại hôm nay”.
Khi tiếng sáo trở thành nhịp cầu văn hóa
Giữa nhịp sống hiện đại đầy ồn ào, tiếng sáo của nghệ sĩ Dương Văn Quyền như một khoảng lặng trong trẻo - nhắc nhớ rằng, văn hóa dân tộc không hề xa vời. Nó sống trong từng giai điệu, từng hơi thở, từng người nghệ sĩ trẻ dám chọn đi con đường khó để giữ lấy “hồn Việt”.
Với Quyền, hành trình ấy không dừng lại ở việc biểu diễn hay giảng dạy, mà là một sứ mệnh: giữ gìn - lan tỏa - và sống cùng văn hóa. Bởi như anh từng nói: “Tiếng sáo là một phần của tâm hồn Việt. Còn khi tâm hồn ấy còn được cất lên, thì văn hóa dân tộc vẫn đang sống”.
Nguồn VHPT: https://vanhoavaphattrien.vn/khi-tieng-sao-ke-chuyen-van-hoa-a30833.html











