Không đoàn ném bom số 7 thuộc không quân Mỹ cho biết, sự việc xảy ra trong quá trình bảo dưỡng máy bay ném bom chiến lược B-1B Lancer tại căn cứ Dyess ở bang Texas hôm 20/4, khi một trong 4 động cơ của máy bay bốc cháy.
"Lực lượng phản ứng nhanh đã có mặt tại hiện trường và kiểm soát ngọn lửa. Hai người bị thương nhưng không nguy hiểm tính mạng và được đưa đến trung tâm y tế gần đó", thông cáo của Không đoàn số 7 có đoạn.
Chưa rõ mức độ hư hại của chiếc oanh tạc cơ chiến lược B-1B Lancer này và việc liệu nó có bị loại biên hay không.
Nếu quyết định sửa chữa, không quân Mỹ sẽ cần nhiều thời gian để khôi phục khả năng hoạt động, khiến phi đội oanh tạc cơ B-1B của nước này bị cắt giảm trong bối cảnh ngày càng thiếu hụt lực lượng.
B-1B Lancer là máy bay ném bom hạng nặng được phát triển từ những năm 1970 với mục đích thay thế "pháo đài bay" B52.
Phiên bản B-1A được phát triển vào đầu năm 1970, nó được dự kiến sẽ đạt vận tốc Mach 2 ở độ cao lớn, vì vậy phần vỏ của nó phải làm bằng hợp kim titan, điều này khiến giá thành tăng lên tới 70 triệu USD (tương đương gần 550 triệu USD thời giá hiện tại).
Mặt khác, hợp kim titan khi đó chỉ nằm trong tay Liên Xô, điều này có nghĩa là Mỹ phải phụ thuộc, nếu nổ ra chiến tranh thì Washington sẽ không thể chế tạo tiếp B-1A.
Do vậy, việc sản xuất hàng loạt B-1A đã bị quân đội Mỹ hủy bỏ khi mới chỉ có 4 nguyên mẫu được chế tạo.
Năm 1980 khi chiến tranh Lạnh đạt đỉnh điểm, dự án B-1 một lần nữa được quân đội Mỹ để ý đến do nó được phát hiện có khả năng đánh bom xâm nhập thấp chớp nhoáng.
Do những khó khăn của việc chế tạo B-1A, quân đội Mỹ yêu cầu nhà phát triển sửa đổi thành phiên bản B-1B, ở phiên bản này vận tốc tối đa được giảm Mach 1,25, như vậy vấn đề titan và ngân sách đã được giải quyết.
B-1B Lancer đã được phê duyệt và bắt đầu phục vụ trong Không quân Mỹ vào năm 1986. Đây là dòng máy bay ném bom hạt nhân chiến lược tốc độ cao.
Vào những năm 1990, B-1B Lancer đã được chuyển đổi sang sử dụng ném bom thông thường. Chúng tham chiến lần đầu năm 1998 trong Chiến dịch Cáo sa mạc. Sau đó, nó tiếp tục hỗ trợ quân đội Mỹ và NATO ở Afghanistan và Iraq.
Trong Chiến dịch Cáo sa mạc, máy bay B-1B Lancer đã thả khoảng 40% lượng bom đạn của liên quân do Mỹ đứng đầu.
Theo kế hoạch, B-1B Lancer sẽ tiếp tục là một trong máy bay ném bom chủ chốt của quân đội Mỹ cho đến năm 2040.
Máy bay ném bom chiến lược B-1B Lancer có chiều dài 44,5 m, cao 10,4 m, với sải cánh 24 m khi cụp và 42 m khi xòe.
Máy bay được trang bị 4 động cơ phản lực General Electric F101-GE-102 giúp chúng có thể đạt vận tốc 1.335 km/h ở độ cao trên 15.000m.
Đặc biệt máy bay vẫn có thể bay siêu âm với vận tốc 1.100km/h ở tầm thấp chỉ từ 60 tới 152m. Việc bay thấp cho phép tránh được radar thám sát của đối phương. Phạm vi hoạt động của máy bay ném bom chiến lược B-1B Lancer lên tới 12.000 km.
Năm 2014, Lầu Năm góc từng nâng cấp khả năng chiến đấu cho B-1B Lancer bằng cách lắp đặt các màn hình màu đa chức năng, giúp phi công kiểm soát tình huống dễ dàng hơn.
Với khả năng chiến đấu tầm xa, B-1B Lancer có thể thực hiện nhiệm vụ một cách liên tục tới những chiến trường xa căn cứ mà không cần tái nạp nhiên liệu.
B-1B được trang bị hệ thống điện tử rất hiện đại với máy cảnh báo radar và gây nhiễu AN/ALQ-161A, gồm 8 hệ thống bắn pháo sáng gây nhiễu AN/ALE-49. B-1B còn có hệ thống ngụy trang kéo theo ALE-50.
Sức mạnh của B-1B Lancer nằm ở hệ thống điện tử hiện đại, kết hợp với nước sơn đặc biệt cho độ bộc lộ radar thấp và khả năng phóng tên lửa tầm xa ngoài tầm với của tên lửa phòng không.
Mỹ đã quyết định kéo dài khoang vũ khí bên trong thân máy bay B-1B Lancer từ 4,5 m lên 6,8 m.
Với việc kéo dài này kết hợp với giá treo kiểu ổ quay cho khả năng mang theo 24 tên lửa trong khoang, thậm chí lên đến 40 tên lửa với tháp treo mới mà họ đang thiết kế.
Với những nâng cấp mới Mỹ đã làm cho những "pháo đài bay" B-1B Lancer trở thành một trong những thứ vũ khí đáng sợ nhất, và có khả năng tấn công toàn cầu.
Việt Hùng