'Mưa Đỏ' và cú hích phòng vé từ đề tài lịch sử
Ngay trong ngày đầu ra rạp, Mưa Đỏ đã lập tức trở thành hiện tượng phòng vé khi mang về hơn 40 tỷ đồng.
Trận chiến thành cổ Quảng Trị năm 1972 được tái hiện cùng Mưa Đỏ (Video: Galaxy Studio)
Theo số liệu từ Box Office Vietnam, bộ phim đã thu về 43 tỷ đồng tính đến 23:45 ngày 22/08, bao gồm ngày chiếu đầu tiên và suất chiếu sớm tối 21/08. Và tính đến 10 giờ ngày 23/08, phim Mưa đỏ đã đạt doanh thu 46 tỷ đồng.
Thành tích ấn tượng này khiến bộ phim nhanh chóng lọt vào nhóm tác phẩm có doanh thu mở màn cao nhất từ trước đến nay của điện ảnh Việt. Điều đáng chú ý không chỉ nằm ở những con số, mà còn ở bối cảnh đặc biệt của Mưa Đỏ. Đây là một bộ phim tái hiện lại chiến trường Thành cổ Quảng Trị năm 1972, nơi được ví như “nồi nung tuổi trẻ” của cả một thế hệ.

Diễn viên Lê Thúy Hà trong vai mẹ của Cường (Ảnh: Galaxy Studio)
Trong hơn hai thập kỷ qua, điện ảnh Việt nhiều lần thử sức với các tác phẩm lịch sử và chiến tranh, song hiếm có bộ phim nào tạo được cú hích lớn về mặt doanh thu. Các tác phẩm như Đường về quê mẹ, Người trở về hay Những người viết huyền thoại từng được ghi nhận về giá trị nghệ thuật, nhưng lại gặp khó khi tiếp cận số đông khán giả. Chính vì thế, thành công bước đầu của Mưa Đỏ được xem là tín hiệu tích cực, mở ra cơ hội cho dòng phim lịch sử quay trở lại vị trí xứng đáng trên bản đồ điện ảnh thương mại.
Không thể phủ nhận chiến lược truyền thông đã góp phần quan trọng vào sức nóng của Mưa Đỏ. Trước khi công chiếu, đoàn phim đã tổ chức nhiều buổi tọa đàm, triển lãm và chiếu sớm cho sinh viên, cựu chiến binh, qua đó tạo nên sự cộng hưởng cảm xúc mạnh mẽ. Song song đó, mạng xã hội trở thành nơi lan tỏa hàng nghìn bình luận, trích dẫn và hình ảnh từ bộ phim. Cách khán giả trẻ chia sẻ trải nghiệm “khóc trong rạp” hay “nghẹn lại với từng cảnh quay” chính là thứ quảng bá thuyết phục hơn mọi khẩu hiệu.

Điểm then chốt để Mưa Đỏ chạm tới trái tim công chúng nằm ở cách kể chuyện. Bộ phim không chỉ phác họa chiến trận bằng tiếng pháo rơi, đạn bắn, mà còn khắc họa những gương mặt tuổi đôi mươi mang trong mình nét hồn nhiên, vụng về, ấp ủ trong mình giấc mơ riêng nhưng sẵn sàng hy sinh tất cả. Chính sự chân thực này giúp khán giả nhìn thấy hình ảnh bản thân, bạn bè hay người thân trong những con người của hơn nửa thế kỷ trước. Đó là thứ điện ảnh gọi là “tính đồng cảm”, vốn hiếm khi đạt được trong dòng phim lịch sử.

Với mức doanh thu hơn 40 tỷ đồng ngay ngày đầu tiên, các chuyên gia dự đoán Mưa Đỏ hoàn toàn có thể cán mốc 100 tỷ đồng chỉ trong ba ngày công chiếu. Nếu kịch bản này thành hiện thực, đây sẽ là một bước ngoặt, bởi không chỉ chứng minh sức hút thương mại của một bộ phim lịch sử, mà còn cho thấy khán giả Việt sẵn sàng chi tiền để ủng hộ những tác phẩm đề cao ký ức tập thể.
Sự thành công của Mưa Đỏ cũng đặt ra một câu hỏi lớn cho tương lai điện ảnh Việt. Chúng ta có thể phát triển một dòng phim lịch sử vừa có giá trị nghệ thuật, vừa hấp dẫn khán giả đại chúng hay không? Những bộ phim từng được đầu tư quy mô nhưng ít người xem đã khiến nhiều nhà sản xuất dè dặt. Tuy nhiên, cú hích từ Mưa Đỏ có thể làm thay đổi những suy nghĩ đó. Một khi khán giả chứng minh họ sẵn sàng ủng hộ, thì nhà sản xuất cũng có thêm niềm tin để đầu tư dài hạn.

Bộ phim không chỉ nói về khói lửa quê hương còn khắc họa sâu sắc tình yêu dân tộc, gia đình, đồng chí (Ảnh: Galaxy Studio)..
Hơn thế nữa, tác động xã hội của Mưa Đỏ không dừng ở rạp chiếu. Việc một thế hệ trẻ được tiếp cận ký ức Thành cổ Quảng Trị thông qua điện ảnh mang lại hiệu quả giáo dục mềm mại nhưng sâu sắc. Thay vì những bài học khô khan, bộ phim kể lại lịch sử bằng hình ảnh, âm nhạc và cảm xúc, giúp sự kiện năm 1972 không chỉ nằm trên trang sách, mà hiện diện sống động trong ký ức cộng đồng.


"Người ra đi đầu không ngoảnh lại, sau lưng thềm nắng lá rơi đầy" (Ảnh: Galaxy Studio)..
Nếu giữ vững đà tăng trưởng, Mưa Đỏ có thể trở thành tác phẩm đặt nền móng cho giai đoạn mới của điện ảnh Việt Nam, nơi lịch sử không còn là khoảng cách, mà trở thành cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa sự tri ân và niềm tự hào. Bằng hình ảnh chân thực, câu chuyện Thành cổ Quảng Trị đã chứng minh rằng lịch sử, khi được kể bằng trái tim, vẫn luôn có chỗ đứng trong nền điện ảnh nước nhà.