Nhiều người hưởng lương ngân sách vẫn làm nông nghiệp
Góp ý vào dự thảo Luật Đất đai (sửa đổi), ĐBQH Nguyễn Việt Thắng (Kiên Giang) cho rằng, việc loại trừ người được hưởng lương từ ngân sách nhà nước, tổ chức kinh tế, chính trị xã hội khác ra khỏi đối tượng trực tiếp sản xuất nông nghiệp là chưa hợp lý.

ĐBQH Nguyễn Việt Thắng (Kiên Giang) góp ý dự thảo Luật Đất đai (sửa đổi) chiều 21.6. Ảnh: Lâm Hiển
Khoản 7, Điều 3 Dự thảo Luật Đất đai (sửa đổi) quy định:“Cá nhân trực tiếp sản xuất nông nghiệp là cá nhân trực tiếp sản xuất và có thu nhập ổn định từ sản xuất nông nghiệp, lâm nghiệp, nuôi trồng thủy sản, làm muối, không được hưởng lương từ ngân sách nhà nước, tổ chức kinh tế, chính trị xã hội khác.”
ĐBQH Nguyễn Việt Thắng (Kiên Giang) cho rằng, việc loại trừ người được hưởng lương từ ngân sách nhà nước, tổ chức kinh tế, chính trị xã hội khác ra khỏi đối tượng trực tiếp sản xuất nông nghiệp là chưa hợp lý.
Lý do là thực tế có rất nhiều trường hợp cán bộ, công chức, viên chức, người lao động xuất thân từ gia đình nông dân và có quyền sử dụng đất nông nghiệp do ông bà cha mẹ để lại thừa kế hoặc tặng cho. Tuy có hưởng lương từ ngân sách nhà nước nhưng họ vẫn có thể trực tiếp sản xuất nông nghiệp. Thường thì họ làm nông vào những ngày nghỉ, ngoài giờ làm việc công vụ hoặc có thể thuê thêm người khác cùng làm.
Đặc biệt là đối với cán bộ, công chức ở cơ sở, trong điều kiện tiền lương và các chính sách hỗ trợ thấp như hiện nay, nguồn thu nhập chính và ổn định của đối tượng này phần lớn là từ sản xuất nông nghiệp của bản thân và gia đình của họ.
Tương tự, tại Khoản 29 Điều 3 giải thích từ ngữ về “hộ gia đình trực tiếp sản xuất nông nghiệp”,dự thảo Luật cũng loại trừ đối tượng hưởng lương từ ngân sách nhà nước, tổ chức kinh tế, chính trị xã hội khác là chưa hợp lý, đại biểu Nguyễn Việt Thắng nói.
Bởi lẽ, vấn đề này có liên quan đến nhiều chính sách được quy định trong Luật, như nhận chuyển nhượng quyền sử dụng đất nông nghiệp, trong đó có đất lúa; hoặc chính sách hỗ trợ khi nhà nước thu hồi đất… Nếu loại đối tượng này ra khỏi đối tượng trực tiếp sản xuất nông nghiệp thì họ không được hưởng một số chính sách quan trọng mà đáng lẽ họ phải được hưởng. Như vậy không đảm bảo công bằng và hợp lý và không phù hợp với những nguyên tắc được quy định tại Điều 90 của dự thảo Luật.
Do đó, đại biểu Nguyễn Việt Thắng đề nghị ban soạn thảo xem xét, cân bỏ cụm từ “không được hưởng lương từ ngân sách nhà nước, tổ chức kinh tế, chính trị xã hội khác” trong phần giải thích từ ngữ về đối tượng trực tiếp sản xuất nông nghiệp.
Cũng theo đại biểu, quy định về “lấn biển” tại khoản 37 Điều 3 là chưa phù hợp.
Điều khoản này quy định: “Lấn biển là việc sử dụng các giải pháp để mở rộng diện tích đất trong phạm vi từ đường mép nước biển thấp nhất trung bình nhiều năm về phía biển thuộc vùng biển Việt Nam nhằm tạo quỹ đất cho các mục đích phát triển kinh tế - xã hội”.
Theo đại biểu, thực tế ở Đồng bằng sông Cửu Long, việc lấn biển được thực hiện ở cả khu vực đất bãi bồi ven biển, đất có mặt nước ven biển và khu vực biển.
Quy định như dự thảo thì hoạt động lấn biển chỉ được thực hiện trong khu vực biển, có nghĩa là từ đường mép nước biển thấp nhất trung bình nhiều năm về phía biển. Như vậy, khu đất được hình thành sau hoạt động lấn biển sẽ không tiếp giáp với bờ biển.
Đặc điểm các vùng biển ở khu vực Tây Nam bộ, thường thì đường mép nước thấp nhất trung bình nhiều năm về phía biển ở rất xa bờ. Vì vậy, nếu quy định hoạt động lấn biển chỉ từ vị trí này trở ra thì không phù hợp.
“Có thể quy định diện tích mở rộng để lấn biển được tính từ đường mực nước triều cao trung bình nhiều năm về phía biển”, đại biểu của tỉnh Kiên Giang đề xuất.
Góp ý về đất sử dụng cho khu kinh tế, đại biểu cho rằng dự thảo Luật không quy định vấn đề này nhưng chế định đất sử dụng cho khu kinh tế đã được quy định và thực hiện trong suốt thời gian dài, được thực hiện trong chỉ tiêu quy hoạch, kế hoạch sử dụng đất quốc gia được Quốc hội thông qua và đã được Thủ tướng phân bổ về các địa phương để thực hiện.
“Đây là một trong những căn cứ quan trọng để thực hiện phát triển khu kinh tế theo quy hoạch chung xây dựng khu kinh tế được Thủ tướng phê duyệt và thực hiện thủ tục về thu hồi đất, đầu tư, giao đất, cho thuê đất cho dự án đầu tư, nhà đầu tư vào khu kinh tế thời gian qua”, ĐBQH Nguyễn Việt Thắng nhấn mạnh.
Theo đại biểu, mặc dù đã có quy định chuyển tiếp tại Khoản 6 Điều 248 của dự thảo Luật, nhưng việc bãi bỏ quy định này sẽ tác động đến việc đầu tư xây dựng các khu chức năng trong khu kinh tế; giảm sự thuận lợi về thủ tục hành chính một cửa tại chỗ tại khu kinh tế.
Ví dụ Khu Kinh tế Phú Quốc thuộc tỉnh Kiên Giang nằm ở đảo, xa đất liền, xa khu hành chính của tỉnh, nên việc giải quyết thủ tục hành chính liên quan đến đất đai tại Khu kinh tế do Ban Quản lý Khu kinh tế thực hiện thời gian qua là rất thuận tiện.
Mặt khác, việc bỏ quy định về đất cho khu kinh tế sẽ không còn sự khác biệt giữa đầu tư các khu chức năng theo quy hoạch khu kinh tế và đầu tư ngoài khu kinh tế và ảnh hưởng đến định hướng phát triển của các khu kinh tế. Cơ chế nhà nước khuyến khích đầu tư xây dựng kết cấu hạ tầng trong khu kinh tế và khuyến khích sử dụng đất vào mục đích phát triển kinh tế sẽ giảm đi sự hấp dẫn, sự thuận lợi khi triển khai thực hiện các dự án có quy mô lớn. Công tác bồi thường, hỗ trợ, tái định cư sẽ gặp nhiều khó khăn hơn, tiến độ triển khai dự án sẽ chậm hơn.
Do đó, đại biểu đề nghị làm rõ lý do không tiếp tục quy định về đất sử dụng cho khu kinh tế trong khi các luật có liên quan, như Luật Đầu tư, Luật Xây dựng, Luật Quy hoạch ... vẫn có quy định về vấn đề này.