Nỗi niềm người nghỉ hưu tìm việc làm thêm
Nghỉ hưu trước tuổi, rời cơ quan nhà nước, không ít người muốn tìm việc làm thêm, nhưng không dễ gì trụ vững ở môi trường tư nhân nếu không thể thích nghi và vượt qua những rào cản tâm lý. Câu chuyện dưới đây là ví dụ.

Người đã về hưu muốn tìm việc và bám trụ ở môi trường mới không hề dễ
Dễ tìm việc
Nhận quyết định nghỉ hưu trước tuổi theo Nghị định 178 của Chính phủ, anh Nguyễn Văn T ở phường Bắc Gia Nghĩa, từng là một công chức một sở của tỉnh Đắk Nông cũ tưởng có thể chấm dứt những năm tháng miệt mài bám trụ công sở. Thế nhưng, anh T cho biết, khi trở thành “tỷ phú thời gian” mới thấy là một thử thách không nhỏ, khi hết xem ti vi, lướt điện thoại, đi bộ thể dục… mãi mà mặt trời chưa tắt bóng.
Vậy là sau vài tháng “xả hơi”, anh T lên mạng tìm xem có việc làm gì phù hợp với người đã gần lục tuần hay không. Thấy một cửa hàng thời trang có tiếng ở phường Bắc Gia Nghĩa đang đăng tuyển bảo vệ ở độ tuổi từ 18 - 60, anh T liền đăng ký tên, tuổi, số điện thoại với suy nghĩ chỉ cho vui. Không ngờ, buổi sáng đăng ký thì ngay buổi chiều cùng ngày, anh T đã nhận được điện thoại của đơn vị tuyển dụng. Đầu dây bên kia, giọng một cô gái nhẹ nhàng: “Chú xin ứng tuyển vào vị trí bảo vệ của cửa hàng bên cháu phải không ạ? Vậy thì hẹn chú 10h30’ sáng mai tới cửa hàng gặp người quản lý để được phỏng vấn!”.
Sáng hôm sau, đúng giờ hẹn, anh T ăn mặc chỉnh tề và mạnh dạn bước vào cửa hàng thời trang, với tâm trạng hồi hộp không kém như cách đây hơn 30 năm khi đi xin việc ở cơ quan nhà nước. Một cô gái nhỏ nhắn chừng 30 tuổi ra tiếp anh và giới thiệu là người quản lý cửa hàng thời trang này. Cô gái trao đổi, hỏi anh đủ thứ như trước đây làm gì, tình hình gia đình, hiện ở đâu, có kinh nghiệm gì về làm bảo vệ hay không…Vui vẻ trao đổi qua lại một hồi, cô gái bảo: “Giờ chú về đi, có trúng tuyển hay không, cửa hàng sẽ gọi lại sau”.
Ngay chiều hôm đó, cô gái gọi điện bảo: “Chú đã đạt phỏng vấn, giờ chú chuẩn bị đầy đủ một số giấy tờ cần thiết như sơ yếu lý lịch, giấy khám sức khỏe, công chứng căn cước công dân, bằng cấp và 8h sáng thứ bảy tới cửa hàng nộp hồ sơ, nhận việc luôn”. Sáng thứ bảy, đúng hẹn, anh T cầm bộ hồ sơ đến cửa hàng, gặp người quản lý và được hướng dẫn sơ bộ về công việc, với vị trí “rất kêu”: “Tiếp đón khách hàng”, nhưng thực chất là bảo vệ vòng ngoài, giữ xe, hướng dẫn khách ra vào cửa hàng.
Khó trụ vững
Anh T kể: “Những tưởng công việc hàng ngày chỉ đơn giản như vậy, nhưng khi bắt tay vào việc mới biết đó là cả một quy trình đòi hỏi nhân viên phải thực hiện một cách chuyên nghiệp”. Mấy ngày đầu, anh T cố gắng đi làm đúng giờ, vui vẻ thực hiện các quy định của cửa hàng một cách chuẩn chỉ nhất có thể. Trong thâm tâm, anh T nghĩ mình đã trải qua hơn 30 năm làm việc ở cơ quan nhà nước, với bao quy định ràng buộc hết sức khắt khe mà còn làm được, huống hồ là việc vặt như bảo vệ, giữ xe ở cửa hàng này.
Anh T tâm sự: “Nhưng tôi thực sự lầm to, vì không đơn giản như vậy, nhất là những quy định ứng xử với khách hàng mà đòi hỏi về mặt tâm lý không ít. Khi không có khách vào, tôi mở điện thoại ra lướt đọc tin tức này nọ nhưng ngay lập tức người quản lý theo dõi qua camera, nhắc nhở: “Chú không được sử dụng điện thoại trong suốt giờ làm việc”, thấy rất ức chế”.
Lâu lâu, người quản lý còn trực tiếp ra tận nơi nhắc nhở anh đủ thứ về việc phải giữ cho đúng tác phong khi làm việc. Ví dụ, trong ca làm việc khi muốn đi ăn trưa, ăn tối thì nhân viên phải vào nhóm nhắn xin phép giờ đi, giờ về. Sau đó, người quản lý đưa cho anh một bản quy định dài đến 4 trang và bắt phải học thuộc lòng để thực hiện cho đúng. Anh mở ra xem thì thực sự hoa cả mắt với những mục như: quy định về ngoại hình; quy định về tác phong, xưng hô; quy định về tiêu chuẩn 5S; quy định về vận hành…
Chưa hết, người quản lý còn chuyển cho anh một video hướng dẫn cách thực hiện chuẩn các quy định ứng xử đối với khách hàng mà xem qua anh “chóng cả mặt” vì thấy khó tuân thủ. Đó là, khi khách vào, bất kể già trẻ, lớn bé, nhân viên bộ phận “tiếp đón khách hàng” phải cười tươi, tay phải đặt lên tim và cúi gập người 30 độ chào đàng hoàng. Sau đó là dắt xe máy của khách vào vị trí, rồi đưa vé giữ xe cho khách bằng cả hai tay, hướng dẫn khách vào cửa hàng. Khi xe máy khách bị nắng chiếu vào thì phải lấy tấm bạt che yên xe. Khi trời mưa thì phải che dù cho khách và bảo quản mũ bảo hiểm, tư trang của khách không bị mưa ướt. Khi khách ra về, nhân viên lặp lại quy trình như khi vào, kèm thêm lời cảm ơn, hẹn gặp lại…
Sau khi xem kỹ các quy định về ứng xử, anh T cũng thực hiện được vài ngày theo kiểu đối phó. Nhưng không thể lâu vì người quản lý luôn theo dõi nhân viên làm việc qua camera nên nhắc nhở: “Trước đây, chú làm ở đâu cháu không cần biết, nhưng khi chú vào làm ở cửa hàng này thì bắt buộc phải tuân thủ các quy định một cách đồng bộ, chứ không thể đối phó, qua loa như vậy được”.
Thế rồi, không thể kham nhẫn được, nên chỉ sau 6 ngày làm việc, anh T đành xin rút lui. Anh T tâm sự: “Tôi chấm dứt 6 ngày làm việc và ngậm ngùi rời đi với niềm an ủi, xem đó như là thêm một trải nghiệm trong cuộc sống”.
Qua câu chuyện của anh T, có thể thấy môi trường làm việc tư nhân, trong một số lĩnh vực có những đòi hỏi khắt khe không dễ dàng gì, mà chỉ khi bị áp lực về “cơm áo gạo tiền” thì may ra những người nghỉ hưu mới có thể vượt qua rào cản tâm lý, gắn bó với công việc mới, môi trường mới.
Nguồn Lâm Đồng: https://baolamdong.vn/noi-niem-nguoi-nghi-huu-tim-viec-lam-them-393529.html