Phát hiện 'ý thức ẩn' ở 25% bệnh nhân hôn mê, sống thực vật
Một nghiên cứu quốc tế cho thấy cứ 4 bệnh nhân bị hôn mê, sống thực vật... sau chấn thương não nghiêm trọng thì có 1 người còn tỉnh táo!
Theo Science Alert, phát hiện về "ý thức ẩn" có thể đem đến thay đổi lớn về cách chăm sóc và điều trị cho những bệnh nhân được phân loại là hôn mê, sống thực vật, có trạng thái ý thức tối thiểu...
Các tác giả cho rằng những thuật ngữ dành cho người đang không thể phản ứng theo cách bình thường sau chấn thương não nghiêm trọng này có thể không nói lên toàn bộ câu chuyện.
Trong nghiên cứu vừa được công bố trên tạp chí y học The New England Journal of Medicine, các nhà khoa học đã tiến hành thử nghiệm trên 241 bệnh nhân được phân loại là hôn mê, sống thực vật... - nói chung là mất khả năng phản ứng sau chấn thương não.
Các bệnh nhân này nhận được yêu cầu đơn giản: "Hãy tưởng tượng bạn đang mở và nắm tay",
Họ được chụp cộng hưởng từ chức năng (fMRI) và điện não đồ (EEG) để xem xét các phản ứng của não sau lời yêu cầu.
Kết quả thực sự gây sốc: Não bộ của 60/241 bệnh nhân đã cho thấy dấu hiệu của ý thức.
Bác sĩ thần kinh Yelena Bodien từ Bệnh viện Đa khoa Massachusetts, đồng tác giả, cho biết dù các bệnh nhân này không thể xử lý được thế giới bên ngoài nhưng hoạt động não cho thấy điều ngược lại.
"Những kết quả này đặt ra những câu hỏi quan trọng về đạo đức, lâm sàng và khoa học. Chẳng hạn, làm thế nào chúng ta có thể khai thác khả năng nhận thức vô hình đó để thiết lập một hệ thống giao tiếp và thúc đẩy quá trình phục hồi?" - bác sĩ Bodien đặt vấn đề.
Một số nghiên cứu tương tự đã được thực hiện nhưng đây là lần đầu tiên một nghiên cứu tìm ra tỉ lệ bệnh nhân có ý thức ẩn lớn đến thế.
Một điều thú vị là cuộc kiểm tra 112 bệnh nhân khác được cho là có phản ứng rõ ràng, nhận thấy được với các hướng dẫn bên giường bệnh cho thấy não của họ không phản ứng như mong đợi.
Điều đó chứng minh các phương pháp hiện đại có thể vẫn chưa phát hiện ra đầy đủ tất cả mọi chức năng nhận thức ở con người.
Vì vậy, việc nâng cấp các công cụ là vô cùng cần thiết.
Việc biết được bệnh nhân đang lắng nghe và phản hồi - ngay cả khi không thể hiện ra bên ngoài - có thể thay đổi cách tiếp cận của người chăm sóc và gia đình khi nói đến việc trò chuyện, phát nhạc, tìm kiếm dấu hiệu phản hồi.
Ngoài ra, điều này cũng giúp bác sĩ đưa ra các quyết định y khoa chính xác hơn liên quan đến các biện pháp hỗ trợ sự sống ở những người mã não bộ họ cho thấy một niềm hy vọng khác, cho dù cơ thể hoàn toàn bất động.