Quê tôi bên bờ sông
Quê tôi nằm yên bình hai bên bờ sông Chùa và Đà Rằng, nơi thiên nhiên ưu đãi ban tặng một vẻ đẹp hiền hòa và thơ mộng. Qua bao thế hệ, người dân quê tôi gắn bó với nghề trồng rau và hoa. Cuộc sống nơi đây không ồn ào, náo nhiệt, mà mang một nét đẹp giản dị, thanh bình, thấm đượm tình người.
Mỗi sáng sớm, khi những tia nắng đầu tiên chiếu xuống, quê tôi bừng tỉnh với sắc màu rực rỡ của rau và hoa. Trên những mảnh vườn, người dân bắt đầu ngày mới với công việc quen thuộc. Họ chăm sóc những luống hoa, tưới nước cho những vườn rau xanh mướt. Tiếng cười nói rộn ràng, tạo nên một bức tranh sinh động, đầy sức sống của vùng ven thành phố.
Dòng sông Chùa và sông Đà Rằng không chỉ là nguồn nước tưới tiêu quan trọng, mà còn gắn bó mật thiết với mỗi người dân quê tôi. Họ chuyên trồng hoa, nhiều nhất là hoa cúc và lay ơn. Những luống hoa được chăm sóc tỉ mỉ, nở rộ, khoe sắc dưới nắng mai. Vào mùa hoa nở, cả làng như được phủ một tấm áo mới, rực rỡ và quyến rũ.
Không chỉ hoa, làng tôi còn nổi tiếng với những vườn rau xanh tươi, đủ loại. Từ rau cải đến rau dền, mồng tơi… không chỉ cung cấp thực phẩm cho người dân trong làng, mà còn được đem ra chợ bán, trở thành nguồn thu nhập chính của nhiều gia đình.
Khi hoàng hôn buông xuống, quê tôi chìm trong vẻ đẹp mơ màng của ánh chiều tà. Những luống hoa, rau dưới ánh hoàng hôn tạo nên một khung cảnh lãng mạn, thơ mộng. Trẻ con sau một ngày học tập, theo cha mẹ ra vườn chơi đùa, chạy nhảy. Tiếng cười nói vang vọng, làm không gian thêm phần sinh động, náo nhiệt.
Người dân làng tôi không chỉ sống bằng nghề trồng hoa và rau, mà còn sống bằng tình người ấm áp, chan chứa. Họ luôn sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau mỗi khi gặp khó khăn, từ việc nhỏ nhặt như sửa nhà, đến những việc lớn lao như góp tiền chữa bệnh. Những tấm lòng nhân ái đó làm cho quê tôi trở nên ấm áp, gần gũi và đáng yêu biết bao.
Thời gian trôi qua, cuộc sống ngày càng hiện đại, nhiều người trẻ trưởng thành, xa quê lập nghiệp. Dù vậy, tình yêu dành cho làng quê, cho dòng sông Chùa và sông Đà Rằng hiền hòa vẫn luôn hiện hữu trong lòng mỗi người con xa xứ. Quê hương vẫn mãi là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp, là nơi tìm về mỗi khi mệt mỏi, chông chênh giữa cuộc sống đầy bon chen, xô bồ.
Dù có đi đâu, làm gì, tôi vẫn luôn nhớ về làng quê, về dòng sông hiền hòa. Nơi đó, tôi tìm thấy sự bình yên, hạnh phúc và tình yêu thương vô bờ bến của gia đình, người thân và bè bạn.
Nguồn Phú Yên: https://baophuyen.vn/93/319468/que-toi-ben-bo-song.html