Tà đạo khoác áo tôn giáo

Thời gian gần đây, lợi dụng vụ việc Dương Văn Mình (người tự nhận là 'con của Chúa Trời' lập ra cái gọi là 'đạo Dương Văn Mình' – tổ chức đã gieo rắc bao nỗi khổ đau của đồng bào dân tộc Mông ở các tỉnh miền núi phía Bắc), mắc bệnh nặng và mất vào ngày 11-12-2021, các tổ chức phản động trong và ngoài nước đã đồng loạt hô vang luận điệu 'chính quyền Việt Nam' đàn áp tôn giáo, cấm đoán sinh hoạt tín ngưỡng. Đó tiếp tục là âm mưu thâm độc của các thế lực thù địch chống phá Đảng, chính quyền khi tung hô một tổ chức bất hợp pháp luôn có động thái manh nha lập nhà nước riêng, đòi li khai tự trị tách ra khỏi cộng đồng các dân tộc Việt Nam.

Cơn gió độc của đồng bào Mông

Dương Văn Mình sinh năm 1961 tại Hà Quảng (Cao Bằng), là người dân tộc Mông, trình độ học vấn phổ thông chỉ 1/10. Tên thật của Dương Văn Mình theo tiếng Mông là Sôngz Mênhx Zex, phiên âm sang tiếng Việt là Giàng Sông Mềnh. Khi khai làm Chứng minh nhân dân, y đã láy âm, đổi tên thành Dương Văn Mình. Gia đình và bản thân y vốn là dân nghèo vùng cao chuyên nghề nương rẫy. Sau chiến sự 1979, y và gia đình di cư đến xã Yên Lâm, huyện Hàm Yên, tỉnh Tuyên Quang.

Khởi điểm của cái được gọi là “đạo Dương Văn Mình” là vào năm 1989 sau khi y nghe được các bản tin đài nước ngoài tuyên truyền về đạo Tin lành vào đồng bào dân tộc Mông khu vực miền núi phía Bắc. Suốt nhiều ngày, y điên dại, quay cuồng với những lời lẽ như Vex Chưr ntux (chúa chủ trời - tức đức chúa trời), Chưr Zil Sưv (chúa Giê-su) Xiz Fưz Par Laux (Giáo hoàng Pao Lô) và tự nhận y là "con của Chúa Trời, là vua của người Mông", đang nói lời của Chúa và thừa mệnh của Chúa xuống giao thoa với người trần, với người Mông.

Chân dung giáo chủ hèn nhát Dương Văn Mình.

Lợi dụng thời điểm đó, đồng bào dân tộc Mông còn nhiều khó khăn về kinh tế, đời sống tâm linh có nhiều khủng hoảng, trình độ nhận thức còn hạn chế, hủ tục lạc hậu ăn sâu vào đời sống, Dương Văn Mình đã mị dân bằng học thuyết đi theo y “không làm mà cũng có ăn, không học cũng biết chữ, người trẻ mãi không già, ốm đau sẽ tự khỏi, tiền tự khắc trên trời rơi xuống, chỉ cần đưa người chết vào "Nhà đòn", khấn vái đủ 24h, có khả năng người chết sẽ sống lại”. Và thế là một bộ phận những người Mông “nhẹ dạ, cả tin”, mê tín dị đoan bán hết trâu bò, lợn gà, bỏ nương bỏ rẫy để trở thành tín đồ của “giáo lý” và “giáo lễ” quái gở này. Cuối cùng, tiền không thấy, gạo thịt cũng không, hàng ngàn người Mông rơi vào cảnh khốn cùng, chết chóc, tan của nát nhà đến đau lòng. Còn tiền bà con cống nạp cho “con của Chúa Trời”, được y và đồng bọn dùng để tiêu xài cho mục đích cá nhân.

Thậm chí, y cho đồng bọn dựng băng rôn, treo khẩu hiệu khắp thôn, xóm “Dương Văn Mình ra đời đúng 12 giờ đêm ngày 1-8-1989, là đấng cứu thế của người Mông” và tuyên truyền “đến năm 2000 Trái đất nổ tung con người sẽ chết hết, muốn sống phải theo Dương Văn Mình”. Vậy thế là “cái lý hại đời” của Dương Văn Mình lại bắt đầu có chỗ đứng trong đời sống tinh thần của một bộ phận người Mông.

Ngay cả tín ngưỡng thờ cúng tổ tiên thể hiện đạo hiếu cũng bị y tuyên truyền phá bỏ. Muốn đi theo "đạo Dương Văn Mình", muốn sung sướng thì trước hết phải vứt bỏ ngay bàn thờ tổ tiên; bỏ ngay kiểu ma chay, cưới xin theo truyền thống “đã lạc hậu”… Và muốn lên được “đất trời” thì phải thôi ngay - thôi tất cả: thôi lao động sản xuất; thôi học hành, đi xa; thôi tất cả mọi việc thường nhật của đời trần gian; có gia súc, gia cầm thì phải giết mổ ăn hết, có váy áo mới, váy áo đẹp không vứt thì phải xé bỏ, kể cả đồ trang sức là kim hoàn, kim loại quý cũng phải vứt bỏ. Con gái dậy thì mà chưa chồng thì phải ngủ với trai trước, vì chúa trời không nhận gái còn trinh...

Điển hình, ngày 29-9-1989, do tin Dương Văn Mình, gia đình Lý Văn Khìn ở Khuổi Rẩu - Hòa An (Cao Bằng) đã dùng cái chết để được “bay lên trời” bằng cách ăn lá ngón tập thể. Kết quả là 4/11 người trong gia đình đã chết.

Chưa dừng lại ở đó, theo con đường di cư và thăm thân, thứ học thuyết do Dương Văn Mình sáng tạo ra đã nhanh chóng lan tỏa ra một số địa phương lân cận có người Mông sinh sống, đặc biệt là Cao Bằng, Bắc Kạn, Thái Nguyên và Tuyên Quang gây nên những bất ổn trong xã hội ở giai đoạn đầu sự nghiệp đổi mới và mở cửa.

Năm 1990, Dương Văn Mình bị kết án 5 năm tù giam với tội danh “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản và tuyên truyền, hành nghề mê tín dị đoan”. Ngay khi ra tù, "giáo chủ tà giáo" Dương Văn Mình đã rời bỏ địa phương, đi sang các vùng lân cận để trốn tránh sự kiểm soát của chính quyền, hành nghề mê tín dị đoan, tiếp tục tuyên truyền cái gọi là “tín ngưỡng Dương Văn Mình”, “đạo Dương Văn Mình” để dụ dỗ, lừa gạt người Mông. Dẫu vậy, khi làm việc với các cơ quan chức năng, bản tính “hèn nhát” của một kẻ “giáo chủ” tự xưng lại bộc lộ. Y không dám thừa nhận sự hiện diện của tổ chức do mình sáng lập, trốn tránh đổ lỗi trách nhiệm cho những người đang trao trọn niềm tin theo y.

Thiếu tướng Nguyên Xuân Hà (nguyên Phó Cục trưởng Cục An ninh nội địa trực tiếp đấu tranh với đối tượng Dương Văn Mình (áo tím).

Thiếu tướng Nguyên Xuân Hà (nguyên Phó Cục trưởng Cục An ninh nội địa trực tiếp đấu tranh với đối tượng Dương Văn Mình (áo tím).

Trong hơn 30 năm qua, “đạo Dương Văn Mình” đã trở thành một hiện tượng nhức nhối gây ảnh hưởng đến an ninh, trật tự và đời sống, tinh thần của một bộ phận người Mông ở các tỉnh miền núi phía Bắc. Thực tế tại các địa phương cho thấy, thứ tà đạo do Dương Văn Mình lập ra từng bước lộ rõ ý đồ xây dựng lên một “tổ chức bất hợp pháp khoác áo tôn giáo”.

Sự vu khống trắng trợn

Có thể nói, Dương Văn Mình là “cơn gió độc” gây bao nhiêu ác mộng cho đồng bào dân tộc H’Mông. Chính y và đồng bọn là những kẻ chọc gậy vào bánh xe phát triển của chính dân tộc mình, gây nên cảnh bao mất nhà, mất cửa khốn cùng của những kiếp người "nhẹ dạ cả tin" . Y đã ngấm ngầm bịa đặt, in ấn và phát tán tài liệu, nhằm tìm kiếm sự giúp từ bên ngoài, vu khống chính quyền Việt Nam đàn áp tôn giáo, cưỡng chế sự tự do tín ngưỡng. Và từ đây, vấn đề Dương Văn Mình đã trở thành “miếng mồi béo bở” để các thế lực thù địch trong và ngoài nước ra sức chống phá Việt Nam vi phạm nhân quyền, vi phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo, đàn áp người DTTS...

Thậm chí, sau cái chết của Dương Văn Mình, sự “nổi dậy” của các diễn đàn như RFA, VOA, RFI… những cái tên có tiếng trong “làng” phản động lại càng trở nên mạnh mẽ với những luận điệu như chính quyền đang nói dối về đạo Dương Văn Mình, chính quyền xâm phạm thi thể Dương Văn Mình, Việt Nam lại đàn áp tôn giáo, cấm đoán tự do tín ngưỡng…

Nhìn vào những con số dưới đây, có thể khẳng định, tổ chức do Dương Văn Mình lập ra là một thứ “tà đạo” chứ không phải một tổ chức tôn giáo hợp pháp, đem cái nhìn văn minh đến cho nhân loại như những gì đã được rao giảng.

Theo số liệu thống kê của các địa phương về quy mô ảnh hưởng của "tà đạo Dương Văn Mình” là tương đối lớn. Tính đến năm 2017 tổng số người Mông tham gia theo Dương Văn Mình là 1.160 hộ/6.613 người, trong đó: Thái Nguyên: 174 hộ/880 người, ở 8 xã của 3 huyện; Bắc Kạn: 109 hộ/ 567 người ở 6 xã của 3 huyện; Cao Bằng: 389 hộ/ 2218 người ở 13 xã của 4 huyện; Tuyên Quang: 488 hộ/ 2948 người ở 10 xã của 5 huyện. Đáng chú ý, trong số đồng bào Mông theo tà đạo Dương Văn Mình có cả cán bộ, đảng viên... Số “nhà đòn” đã xây dựng ở các địa phương là: 22 chiếc, trong đó: Thái Nguyên: 4 chiếc; Bắc Cạn: 5 chiếc (đã tháo dỡ 2 chiếc); Cao Bằng: 10 chiếc (đã tháo dỡ 2 chiếc); Tuyên Quang: 3 chiếc.

Ngoài ra, tổ chức của Dương Văn Mình đã có nhiều hoạt động trái pháp luật, mặc cả, chống đối chính quyền trong nhiều năm, nhất là đã đe dọa, ép buộc một số người không nhận thẻ cử tri, không đi bầu cử Quốc hội và HĐND nhiệm kỳ 2016-2021. Theo thống kê của 4 tỉnh, đã có 641 hộ/1.863 đối tượng là người Mông theo tổ chức bất hợp pháp Dương Văn Mình không tham gia bầu cử Quốc hội và HĐND các cấp ngày 22-5-2017. Đây là hành động vi phạm pháp luật nghiêm trọng, cấm đoán một bộ phận người Mông từ bỏ quyền công dân thiêng liêng của mình.

Hoạt động chống đối của số đối tượng tin theo “Tổ chức bất hợp pháp Dương Văn Mình” ở Ngân Sơn, Bắc Kạn (Nguồn: cand).

Ngoài ra, Dương Văn Mình còn trực tiếp đến các địa bàn gặp gỡ đối tượng cốt cán để bàn bạc, chỉ đạo dựng “ngôi nhà chung”, chuẩn bị tổ chức “Tết chung”, móc nối với các lực lượng bên ngoài, quyên góp tiền để tổ chức các hoạt động.

Trong thời gian qua, đội ngũ cốt cán của Dương Văn Mình có ý đồ mở rộng tổ chức hoạt động ra các tỉnh ở khu vực và các tỉnh có người Mông sinh sống trong cả nước nhằm tập hợp lực lượng. Để ngăn chặn ý đồ nguy hiểm này, chính quyền các địa phương đã tăng cường công tác tuyên truyền, vận động đồng bào Mông.

Khi chính quyền tiến hành cưỡng chế, tháo dỡ “nhà đòn”, giải tán việc tổ chức “Tết chung”, sinh nhật Dương Văn Mình, lễ kỷ niệm “Ngày thành lập tổ chức Dương Văn Minh”… thì số đối tượng cốt cán đã quá khích kích động, xúi giục người dân tập trung đông người gây cản trở an ninh trật tự, chống đối chính quyền cơ sở, vu cáo cán bộ đánh người, ngăn cấm không cho con, em đi học, không nhận hỗ trợ xóa đói, giảm nghèo, lôi kéo khiếu kiện, tái dựng “nhà đòn”.

Tổ chức bất hợp pháp Dương Văn Minh đã tổ chức cho đồng bào Mông về Hà Nội khiếu kiện đến các cơ quan Trung ương và liên kết với các linh mục công giáo cực đoan ở Nhà thờ Thái Hà và được sự tung hô của các thế lực thù địch thông qua các bản tin tại các đài phát thanh, truyền hình của RFA, RFI, BBC.

Thực chất của vấn đề Dương Văn Mình là tổ chức bất hợp pháp đã được các thế lực thù địch lợi dụng gắn vấn đề dân tộc, tôn giáo để tạo “ngòi nổ” vận động một bộ phận đồng bào Mông đi ngược lại chính sách, pháp luật của Nhà nước, phá hoại khối đại đoàn kết giữa các dân tộc. Vì vậy, hệ thống chính trị các cấp ở các địa phương bị ảnh hưởng đã phải đề ra nhiều giải pháp nhằm xóa bỏ tận gốc, không để tổ chức này phát triển, nhưng đến nay nó vẫn cứ âm ỉ tồn tại với sự tham gia của hơn 8.000 người Mông tại 5 tỉnh Cao Bằng, Bắc Kạn, Thái Nguyên, Tuyên Quang và Hà Giang.

Đặc biệt hiện tại, tại một số địa phương, vấn đề Dương Văn Mình đã không được xử lý triệt để vô tình tạo nên những điểm nóng về an ninh trật tự vào tiếp tục bị các thế lực thù địch lợi dụng để tuyên truyền chống phá, vu cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền, vi phạm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo và mới đây nhất là việc lợi dụng cái chết của Dương Văn Mình để kích động một bộ phận người Mông tham gia tụ tập đông người trái pháp luật.

Để giải quyết triệt để tổ chức bất hợp pháp Dương Văn Mình, các địa phương bị ảnh hưởng cần phải thực hiện nhất quán quan điểm của Đảng về công tác tôn giáo, "cốt lõi của công tác tôn giáo là công tác vận động quần chúng". Công tác tôn giáo là nhiệm vụ của cả hệ thống chính trị nên hệ thống chính trị các cấp ở các địa phương cần tăng cường hiệu quả công tác dân vận, tuyên truyền, vận động, thuyết phục, giáo dục một bộ phận đồng bào dân tộc Mông bị ảnh hưởng bằng các giải pháp cụ thể, thiết thực.

Lưu Ly

Nguồn Xây Dựng Đảng: http://www.xaydungdang.org.vn/home/nhan_quyen/2022/16595/ta-dao-khoac-ao-ton-giao.aspx