Trong buổi làm việc với Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdogan, bà Ursula von der Leyen, Chủ tịch Ủy ban châu Âu, không được bố trí ghế ngồi từ đầu so với một đồng nghiệp nam.
Người ta vẫn hay gọi nhân vật chính trong truyện Tắt Đèn là chị Dậu nhưng đây không phải là tên thật của chị!
Trái tim tôi như vụn vỡ, cuộc hôn nhân tôi vun đắp bấy lâu nay như trên bờ vực thẳm. Tôi thật không nghĩ chồng có thể làm điều đó với tôi.
Tác giả: Phụng Tú
THIÊN DI
Sự chi chí đại, mạc như tri nhân, mạc như tri kỷ (mọi việc cho là to lớn, cũng không bằng biết người và biết mình).
Chúng tôi đến với những người lính Đoàn 146 Hải quân những ngày cuối Đông, đường vào bán đảo đã bừng lên với cái ấm nắng hanh. Hoa cỏ, những chồi non đang vươn lên bật dậy hớn hở cùng chào đón một mùa xuân tươi mới…
Tình trạng khàn tiếng, mất tiếng là một triệu chứng phổ biến thường gặp ở mọi lứa tuổi. Tuy nhiên, không nên chủ quan vì đó là dấu hiệu của bệnh u nang thanh quản.
Nhìn Hảo Thư trằn trọc bỗng nghĩ đến lúc mình nằm trên giường nệm, khăn trải giường trắng tinh không một vết gợn, với chiếc gối bằng lông ngỗng.
Từ chốt gác trở về phải mất gần hai giờ đồng hồ đi bộ. Về tới nơi cũng là lúc tiếng gà bên này và bên kia biên giới đồng loạt thôi thúc gáy điểm canh ba.
Trong gian khổ, người lính vẫn cố gắng giữ nụ cười trên môi. Giữa những giây phút bình yên, họ đàn hát cho nhau nghe để quên đi bao khó khăn, vất vả của đời trận mạc.
Khi đã thân thiết, anh tâm sự, anh 36 tuổi, anh giàu có, thừa của, thừa tiền nhưng chưa tìm được người tâm đầu ý hợp để cùng anh quản lí tài sản.
Người tôi thầm thích, giờ cậu ấy đang ở đâu, làm gì, trông ra sao, tôi thật sự rất tò mò. Đã quá lâu không gặp, tôi ít nhiều đã chẳng còn nhớ rõ những khoảnh khắc chúng tôi ở cạnh nhau, những lời cậu nói, những việc cậu làm.
Vì lẽ gì mà tôi nhớ loài hoa ấy đến thế: vẻ đẹp, mùi hương, sức sống... Cơn nhớ thành thảng thốt khi Xuân đang lướt gần, hoa nhiều thêm. Mà vượt qua giới hạn một cái tên, tôi vẫn tìm loài hoa ấy - Tầm Xuân suốt mùa Đông, Thu, Hạ.
Người xưa nói chẳng sai chút nào, 'Bệnh từ miệng mà vào, họa từ miệng mà ra', nếu không tránh khẩu nghiệp thì sớm muộn cũng phải hối hận.
Được rồi, tối nay về sẽ làm cho ra nhẽ, tưởng công to việc lớn gì, đi ăn đi chơi mà cũng dám điều chồng về trông con.