Thơ về thiên tai miền Trung đăng Báo Người Lao Động vào đề thi Ngữ văn lớp 12
Bài thơ 'Khúc hát ru mùa lũ' đăng trên Báo Người Lao Động được đưa vào đề thi Ngữ văn lớp 12 của một trường THPT ở Quảng Trị
Chiều 30-12, lãnh đạo Trường THPT Nguyễn Huệ (phường Quảng Trị, tỉnh Quảng Trị) xác nhận, đề thi Ngữ văn cuối học kỳ I lớp 12 của trường có sử dụng bài thơ "Khúc hát ru mùa lũ" của tác giả Hồ Ánh, từng đăng trên Báo Người Lao Động.

Bài thơ "Khúc hát ru mùa lũ" được đưa vào đề kiểm tra cuối học kỳ I môn Ngữ Văn lớp 12 Trường THPT Nguyễn Huệ
Cụ thể, ở phần đọc hiểu (4 điểm), đề thi yêu cầu học sinh đọc bài thơ và trả lời 5 câu hỏi xoay quanh thể thơ, hình ảnh con người trong mùa lũ, tác dụng của biện pháp tu từ, ý nghĩa biểu tượng của "tiếng ầu ơ" và giá trị nhân văn của bài thơ trong việc nuôi dưỡng lòng nhân ái, trách nhiệm xã hội.
Phần làm văn (6 điểm) yêu cầu phân tích ý nghĩa nhan đề và viết bài nghị luận khoảng 500 chữ về trách nhiệm của tuổi trẻ trước những khó khăn, mất mát của cộng đồng trong bão lũ.
Nhà giáo ưu tú Võ Thị Ly Hương - Tổ trưởng Tổ Ngữ văn Trường THPT Nguyễn Huệ, thành viên Hội đồng chuyên môn Ngữ văn Sở GD&ĐT Quảng Trị - cho biết đề thi vừa sức, sát thực tế và giàu tính giáo dục.
Theo bà, việc chọn ngữ liệu mới, có tính thời sự và chạm đến cảm xúc người đọc là yêu cầu quan trọng trong ra đề, và "Khúc hát ru mùa lũ" đáp ứng đầy đủ các tiêu chí này.
Bài thơ được tác giả Hồ Ánh sáng tác khi hưởng ứng chương trình "Trái tim miền Trung" do Báo Người Lao Động phát động, thể hiện sâu sắc nỗi đau thiên tai và tình người ấm áp trong mưa lũ.
Khúc hát ru mùa lũ
Mẹ vượt cạn oằn đau trên đỉnh lũ
Giành tay em từ cuồng nộ thủy thần
Tiếng em khóc đục ngầu vang mặt sóng
Mẹ chào em giọt nước mắt tủi thân
Trời nghiêng ngả trời gầm vần giông gió
Giật phăng đi tấm vách cuối căn nhà
Cha dầm mình dọn đồ da nứt nẻ
Của mồ hôi sao khỏi phải xót xa
Bên nhà dưới toàn thân bà run rẩy
Nước chồm lên kéo úp xuống dòng sâu
Không con cháu không trống chiêng tiễn biệt
Cuối đời bà lặn hụp những thương đau
Bác tài xế lũ vùi trong bùn đất
Em thiếu nhi lũ cuốn xoáy sông Hàn
Cháy gan ruột khi Câu Lâu vượt đỉnh
Từng nóc nhà chìm dưới tiếng kêu than
Điện không có, nước không, người đói lả
Trong nhà thương, máy nổ cũng hết dầu
Từng kíp mổ phải dừng cơn cấp cứu
Bác sĩ nhìn điều dưỡng mắt đỏ au
Anh chiến sĩ thảo quần tìm thi thể
Mặt trận ơi, đoàn cứu trợ lên đường
Trong phút chốc có bàn tay hơi ấm
Nghĩa đồng bào chiu chắt gói yêu thương
Thổi bếp lửa cành củi ngâm cháy dở
Nửa bát cơm, tô mỳ Quảng trao tay
Từng chai nước chia nhau trong lũ dữ
Nhóm nhen lên tình bầu bí đong đầy
Ôi khúc ruột miền Trung mùa gian khó
Mùa đau thương hạt muối bẻ làm đôi
Mùa nắng cháy gió Trường Sơn rát mặt
Rồi bão xô lụt đuổi chạy tơi bời
Mai con lớn học cha luôn gan góc
Như núi rừng bát ngát chí non cao
Và dãi dầu chịu thương như lòng mẹ
Trước gian nan không được phép cúi đầu
Câu nhân nghĩa cao dày hơn muôn núi
Chữ quê hương sâu nặng tựa biển sông
Như câu hát mẹ ru con trong lũ
Tiếng ầu ơ giông gió cũng ấm lòng.













