Tiêm kích AMCA tốc độ Mach 2.15, AI điều khiển, Trung Quốc, Pakistan 'toát mồ hôi'
Với thiết kế tàng hình tiên tiến, khoang vũ khí bên trong, siêu cơ động và khả năng tích hợp trí tuệ nhân tạo (AI), tiêm kích AMCA được kỳ vọng sẽ trở thành xương sống của Không quân Ấn Độ từ năm 2035.
Năm 2028, một tiêm kích tàng hình hai động cơ hoàn toàn do Ấn Độ tự thiết kế sẽ xé trời cất cánh – đó là tiêm kích AMCA thế hệ 5, dự án tham vọng nhất lịch sử hàng không quân sự Ấn Độ.
Không dựa vào F-35 của Mỹ, không copy Su-57 của Nga, tiêm kích AMCA mang trong mình radar AESA gallium nitride, động cơ vector đẩy nội địa 120 kN tương lai, khoang vũ khí ẩn và trí tuệ nhân tạo (AI) có thể tự lái máy bay.
Đây không chỉ là một chiếc tiêm kích thế hệ 5, mà là tuyên ngôn: Ấn Độ đã chính thức gia nhập câu lạc bộ siêu cường công nghệ quân sự toàn cầu.
Tiêm kích AMCA (Advanced Medium Combat Aircraft ) không chỉ là dự án tiêm kích thế hệ thứ năm đầy tham vọng của Ấn Độ mà còn là lời tuyên ngôn mạnh mẽ: New Delhi muốn thoát hoàn toàn khỏi sự phụ thuộc vào công nghệ phương Tây và Nga trong lĩnh vực hàng không quân sự.
Với thiết kế tàng hình tiên tiến, khoang vũ khí bên trong, siêu cơ động và khả năng tích hợp trí tuệ nhân tạo (AI), AMCA được kỳ vọng sẽ trở thành xương sống của Không quân Ấn Độ từ năm 2035.
Về mặt công nghệ, AMCA là một máy bay chiến đấu hai động cơ có cấu hình cánh kim cương (diamond wing) kết hợp cánh đuôi nghiêng hoàn toàn, giúp giảm tối đa diện tích phản xạ radar từ mọi góc chiếu.
Toàn bộ thân máy bay sử dụng vật liệu composite hấp thụ sóng radar và lớp phủ tàng hình thế hệ mới do Phòng thí nghiệm Nghiên cứu Quốc phòng Ấn Độ (DRDO) phát triển.
Khoang vũ khí nội tại được bố trí ở bụng máy bay có thể mang theo tối đa 1.500kg tên lửa không đối không tầm xa và vũ khí tấn công mặt đất chính xác, trong khi vẫn giữ được tiết diện radar cực thấp.

Tiêm kích AMCA. Ảnh: arsenal-otechestva.ru
Giai đoạn đầu (AMCA Mk1), máy bay sẽ sử dụng động cơ General Electric F414-INS6 có vector lực đẩy, công suất 98 kN mỗi chiếc – loại động cơ đã được Ấn Độ cấp phép sản xuất tại chỗ. Đây là phiên bản cải tiến của động cơ trang bị cho tiêm kích Tejas Mk2 và Super Hornet của Mỹ.
Đến giai đoạn AMCA Mk2 (dự kiến sau năm 2035), Ấn Độ sẽ thay thế bằng động cơ nội địa 110-120 kN do GTRE (Gas Turbine Research Establishment) phối hợp với Safran của Pháp phát triển, giúp AMCA đạt khả năng siêu hành trình thực sự mà không cần đốt bổ sung.
Về hiệu suất bay, AMCA được thiết kế đạt tốc độ tối đa Mach 2.15, trần bay 20.000m và bán kính chiến đấu khoảng 1.000-1.200km khi mang tải vũ khí bên trong. Máy bay có trọng lượng cất cánh tối đa khoảng 25 tấn, trong đó 6,5 tấn là nhiên liệu nội tại và vũ khí.
Hệ thống điện tử hàng không hoàn toàn mới tích hợp radar AESA Uttam thế hệ tiếp theo với hơn 2.400 module thu-phát gallium nitride, hệ thống tác chiến điện tử nội tại và khả năng kết nối mạng lưới dữ liệu tốc độ cao với máy bay không người lái và vệ tinh.

AMCA cùng với tiêm kích hạng nhẹ Tejas được lên kế hoạch sẽ trở thành hai trụ cột chính của Không quân Ấn Độ trong tương lai. Ảnh: ndtv.com
Điểm nhấn công nghệ lớn nhất của AMCA chính là việc tích hợp trí tuệ nhân tạo (AI) và hệ thống phi công ảo hỗ trợ.
Phi công có thể chuyển giao một phần hoặc toàn bộ quyền điều khiển cho AI trong các tình huống phức tạp, đồng thời máy bay có thể hoạt động như một “máy bay mẹ” chỉ huy đội hình drone chiến đấu đi kèm.
Hệ thống buồng lái sử dụng màn hình toàn cảnh cảm ứng và mũ hiển thị gắn trên đầu (HMDS) thế hệ mới, cho phép phi công “nhìn xuyên thân máy bay” nhờ cảm biến phân bố 360 độ.
Hiện tại, Chính phủ Ấn Độ đã phê duyệt ngân sách 15.000 crore rupee (khoảng 1,8 tỷ USD) để chế tạo 5 nguyên mẫu bay và 1 nguyên mẫu thử nghiệm cấu trúc.
Nguyên mẫu đầu tiên dự kiến xuất xưởng năm 2026-2027 và thực hiện chuyến bay đầu tiên vào năm 2028-2029.
Nếu mọi thứ diễn ra theo đúng lộ trình, lô sản xuất đầu tiên gồm 40 chiếc AMCA Mk1 sẽ được bàn giao cho Không quân Ấn Độ từ năm 2034-2035, tiếp theo là phiên bản Mk2 mạnh hơn và phiên bản hải quân dành riêng cho tàu sân bay.
Với AMCA, Ấn Độ không chỉ gia nhập câu lạc bộ cực nhỏ các quốc gia sở hữu tiêm kích tàng hình thế hệ 5 (Mỹ, Nga, Trung Quốc) mà còn là quốc gia đầu tiên ở Nam Á làm chủ hoàn toàn chuỗi công nghệ từ thiết kế, động cơ cho đến vật liệu tàng hình.
Đây chính là bước ngoặt đưa ngành công nghiệp quốc phòng Ấn Độ từ vị thế “mua và lắp ráp” lên thành “tự nghiên cứu – tự sản xuất” thực sự.














