Top 8 bài thơ chúc mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 xúc động nhất

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, cùng đọc lại những bài thơ chúc mừng 20/11 xúc động và ý nghĩa. Mỗi vần thơ không chỉ nói thay tình cảm của học trò với thầy cô giáo mà còn là lời cảm ơn chân thành vì những năm tháng dạy dỗ vất vả và tận tụy.

1. Không đề

"Mãi mãi bên con tiếng của Thầy vang vọng.

Đã xa rồi mà con ngỡ hôm qua.

Bài giảng của thầy như chắp cánh ước mơ,

Cho con bay khỏi vùng trời cổ tích.

Có những lúc thầm lặng con ngắm,

Vầng trán thầy đọng lại những nếp nhăn...

Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm,

Sao thấy được nổi lòng thầy cùng năm tháng.

Đã qua rồi một thời và con đã lớn.

Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô.

Lời giải đáp cho con không còn là ẩn số

Mà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la.

Ở nơi xa theo hương bay của gió,

Con gởi lòng mình tôn kính đến thầy yêu".

2. Gặp lại thầy

Con dừng lại phía hàng cây

Bồi hồi khi gặp dáng thầy hôm nao

Trường xưa vẫn nét ngày nào

Và đây vẫn dáng thấy cao cao gầy

Vẫn bao la một vòng tay

Đón con như thể chưa ngày cách xa

Kiềm lòng để lệ khỏi nhòa

Giọng thầy trầm ấm "thật thà phải con?"

Cái tên thấy gọi riêng con

Đến giờ con thấy vẫn còn mới nguyên

Ước mong con mãi không quên

"thật lòng vững trí đừng phiền nghe con"

Lợi danh - danh lợi sẽ mòn

Những điều thấy dạy còn hoài khắc tâm

Nhớ tóc thấy điểm hoa râm

Cùng lời chỉ dạy âm thầm con mang

Ai quên đi chuyến đò ngang

Quên sao người lái thuyền sang bến đời.

3. Bụi phấn xa rồi

Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai

Thương nhớ ngày xưa chất ngất hồn

Một mình thơ thẩn đi tìm lại

Một thoáng hương xưa dưới mái trường

Cho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương,

Nầy bàn ghế cũ, nầy hàng me

Bảng đen nằm nhớ người bạn trẻ

Bụi phấn xa rồi... gửi chút hương!

Bạn cũ bây giờ xa tôi lắm

Mỗi đứa một nơi cách biệt rồi!

Cuộc đời cũng tựa như trang sách

Thư viện mênh mông, nhớ mặt trời!!!

Nước mắt bây giờ để nhớ ai???

Buồn cho năm tháng hững hờ xa

Tìm đâu hình bóng còn vương lại?

Tôi nhớ thầy tôi, nhớ... xót xa!

Như còn đâu đây tiếng giảng bài

Từng trang giáo án vẫn còn nguyên

Cuộc đời cho dẫu về muôn nẻo

Vẫn nhớ thầy ơi! Chẳng thể quên!!!

4. Thầy

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay

Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng

Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn

Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi

Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...

Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại

Mái chèo đó là những viên phấn trắng

Và thầy là người đưa đò cần mẫn

Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi

Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa

Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ...

Thầy Và Chuyến Đò Xưa

Lặng xuôi năm tháng êm trôi

Con đò kể chuyện một thời rất xưa

Rằng người chèo chống đón đưa

Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Bay lên tựa những cánh diều

Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên

Rời xa bến nước quên tên

Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười

Giọt sương rơi mặn bên đời

Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông

Mắt thầy mòn mỏi xa trông

Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian...

Một mùa thu như bao mùa thu trước

Nắng hồng lên trong mắt biếc học trò

Phấn trắng, bảng đen, nét mực thầy vẫn đỏ

Sao con tìm mà chẳng thấy ngày xưa...

Thời gian qua, mùa thu nay có khác

Bao chuyến đò qua chốn ấy sông sâu

Nghĩa thầy cô một đời không trả hết

Dẫu đời con qua biết mấy nhịp cầu.

Trang giáo án bao năm thầy vẫn mở

Mà tập bài thầy chấm đã khác xưa

Chúng con đi, biết khi nào về lại

Có bao giờ tìm được thuở ngây thơ...

Mùa qua mùa, bụi thời gian rơi rắc

Nên tóc thầy một sáng bỗng bạc thêm

Trời xanh vẫn bình yên ngoài cửa lớp

Chữ nghĩa tình muôn thuở chẳng nguôi quên.

5. Nghe thầy đọc thơ - Trần Đăng Khoa

Em nghe thầy đọc bao ngày

Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà

Mái chèo nghe vọng sông xa

Êm êm như tiếng của bà năm xưa

Nghe trăng thuở động tàu dừa

Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời

Thêm yêu tiếng hát mẹ cười

Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…

6. Thưa Thầy - Tạ Nghi Lễ

Thưa thầy, bài học chiều nay

Con bỏ quên ngoài cửa lớp

Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót

Con hóa mình thành bướm và hoa

Thưa thầy bài tập hôm qua

Con bỏ vào ngăn khóa kín

Mải lượn lờ theo từng vòng sóng

Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin

Thưa thầy, bên ly cà phê đen

Con đốt thời gian bằng khói thuốc

Sống cho mình và không bao giờ mơ ước

Mình sẽ là ai? Tôi sẽ là ai?

Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay

Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng

Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng

Soạn bài trong tiếng ho khan

Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn

Sao con học hoài không thuộc

Để bây giờ khi con hiểu được

Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy

7. Con với thầy - Phạm Minh Dũng

Con với thầy

Người dưng nước lã

Con với thầy

Khác nhau thế hệ

Đã nhiều lần tôi tự hỏi mình

Mười mấy ngàn ngày không gặp lại

Những thầy giáo dạy tôi ngày thơ dại

Vẫn bên tôi dằng dặc hành trình

Vẫn theo tôi những lời động viên

Mỗi khi tôi lầm lỡ

Vẫn theo tôi những lời nhắc nhở

Mỗi khi tôi tìm được vinh quang...

Qua buồn vui, qua những thăng trầm

Câu trả lời sáng lên lấp lánh

Với tôi thầy ký thác

Thầy gửi tôi khát vọng người cha

Đường vẫn dài và xa

Thầy giáo cũ đón tôi từng bước!

Từng bước một tôi bước

Với kỷ niệm thầy tôi...

8. Lời trầm thầy tôi - Phạm Duy Cầu

Có những chiều hè, phượng đỏ rơi

Còn đâu năm cũ, sắp qua rồi.

Thương người bạn cũ, ân sâu nặng

Nhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi.

Muốn được cho đi, thầy phải có

Tâm thành đón nhận, lẽ trò tôi.

Cho không phải mất, tình muôn thuở.

Nhận được đời vui, nghĩa thế thôi.

Phong Linh (sưu tầm)

Nguồn Người Đưa Tin: https://nguoiduatin.vn/top-8-bai-tho-chuc-mung-ngay-nha-giao-viet-nam-20-11-xuc-dong-nhat-a455371.html