Xúc cảm tháng tư

Mỗi độ tháng tư về tôi lại có cảm giác bồi hồi khó tả. Một chút hoài niệm, một chút chờ đợi, hy vọng cứ đan xen, hòa quyện...

Tháng tư mang đến cho mỗi người bao cảm xúc

Tháng tư mang đến cho mỗi người bao cảm xúc

Những ngày cuối cùng của tháng ba rồi cũng lặng lẽ rời đi. Tháng tư tiếp bước, bắt đầu một mùa mới với nhiều khát vọng.

Mỗi độ tháng tư về, tôi lại có cảm giác bồi hồi khó tả. Một chút hoài niệm, một chút chờ đợi, hy vọng cứ đan xen, hòa quyện.

Những ngày tháng tư, cánh đồng quê tôi đẹp tựa bức tranh. Buổi sáng mẹ từ đồng về, chân còn lấm tấm những hạt bùn non quanh gót.

Tháng tư, hoa vườn nhà đua nhau bung nở, đơm hoa kết trái. Những bông hoa được ấp ủ bởi mưa phùn lạnh giá để đợi tháng tư xòe nở. Cây xoài lúc lỉu những quả be bé đong đưa dưới tán lá xanh. Một vài chùm hoa nở muộn trắng ngà gọi bầy ong cần mẫn tới hút mật. Cây nhãn cũng chẳng kém cạnh, vươn những cành chĩa lên bầu trời hứng gió, đón nắng nở rộ từng chùm bát ngát. Hoa khế dịu dàng bung những bông màu tím tựa như những ngôi sao nhỏ xíu trên nền trời xanh tháng tư.

Tháng tư về chuẩn bị đánh thức những bông phượng vĩ hé nở, làm tôi bồi hồi về tuổi học trò đã qua. Bỗng chốc tôi thấy mình quay lại thời còn là cô nữ sinh khoác lên mình tà áo dài thướt tha nơi sân trường. Văng vẳng bên tai tôi là lời bài hát “Mong ước kỷ niệm xưa” của nhạc sĩ Xuân Phương: “Nếu có ước muốn trong cuộc đời này/ Hãy nhớ lấy ước muốn cho thời gian trở lại/ Cho bao khát vọng, đam mê cháy bỏng/ Sẽ còn mãi trong tim mọi người/ Để tình yêu… ước mơ mãi không phai…” như một lời nhắc nhở về tuổi học trò thơ mộng, đẹp đẽ mỗi độ tháng tư về.

Tháng tư, tôi trở về nhà sau những dặm dài tháng năm bận rộn. Khi bước vào nhà đã thấy ông ngoại đang sửa soạn, lau chùi những kỷ vật thời chiến. Dưới ánh nắng tháng tư những chiếc huân, huy chương của ông càng thêm lấp lánh. Tôi nhận ra, năm tháng thanh xuân của ông đã một lòng dành trọn cho Tổ quốc. Thế hệ của tôi được sống trong hòa bình, kế thừa những giá trị tốt đẹp cũng nhờ những hy sinh thầm lặng của ông, cha.

Ông kể lại về năm tháng lịch sử hào hùng, tháng tư thống nhất đất nước, rộn ràng niềm vui đoàn kết với biết bao tự hào của triệu triệu người con đất Việt. Mắt ông hoen đỏ khi kể về đồng đội của mình năm xưa. Ông là một trong số những người ít ỏi may mắn được trở về quê hương sau chiến tranh. Bạn bè của ông có người đã nằm xuống, đổ xương máu để đổi lấy hòa bình, thống nhất cho đất nước.

Mỗi tháng tư sang, tôi thêm yêu màu cờ đỏ sao vàng. Yêu những khúc nhạc hùng tráng: “Tiến về Sài Gòn”, “Bài ca thống nhất”... Và tôi đã học được một điều quý giá là phải sống sao cho xứng đáng với những hy sinh của bao thế hệ ông cha.

Tháng tư là khúc nhạc, giúp tôi kết nối ký ức với hiện tại, là hành trang vững chãi cho tôi thênh thang bước vào đời. Cảm xúc, tâm hồn tôi được bồi đắp thêm những điều tốt đẹp mỗi độ tháng tư sang. Tôi luôn hạnh phúc và biết ơn những khoảnh khắc quá khứ, hiện tại và tin vào một ngày mai tươi đẹp.

NINH LÊ

Nguồn Hải Dương: https://baohaiduong.vn/xuc-cam-thang-tu-409427.html