10h đi sinh nhật về thấy nguyên mâm bát chưa rửa trên bàn, tôi chưa kịp nói gì thì chồng đã làm 1 hành động khiến cả nhà tái mặt
Khi thấy 2 cô em chồng đang ngồi nghịch điện thoại, chồng tôi đã rất tức giận. Anh lập tức lên tiếng nhắc nhở khiến mẹ chồng cũng phải xuôi theo.
Tôi hiện chung sống với bố mẹ và em chồng. Bố thì hơi gia trưởng nhưng nhìn chung khá công bằng. Mẹ thì khó tính hơn, hay dò xét, soi mói hoặc mắng mỏ con dâu mà chẳng thèm nghe giải thích. Còn 2 cô em chồng thì lớn rồi nhưng lười biếng, tính ỷ lại và đua đòi. Chính vì thế, tôi thật sự rất mệt mỏi khi chung sống.
Tuy nhiên, niềm an ủi duy nhất là Đăng - chồng tôi luôn ra mặt bênh vực vợ mỗi lúc mẹ chồng hay em chồng "bắt nạt" tôi. Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, mấu chốt của vấn đề là tôi khá đảm đang, biết điều. Từ nhỏ tôi đã được mẹ dạy tính toán, tiết kiệm nên khoản thu chi cũng là chuyện nhỏ. Trước khi đi lấy chồng, tôi từng nghĩ mình sẽ được lòng mẹ chồng. Thế nhưng không, mẹ của Đăng không phải là người con dâu làm tốt sẽ ghi nhận.
Ngoài ra, dù mẹ chồng và em chồng có nói gì, tôi hầu như cũng không vì bực tức mà đáp trả hỗn hào. Tôi sẽ lẳng lẳng xin đi ra ngoài, hoặc nghe tai này bỏ tai kia, sau đó âm thầm mách lại cho chồng. Dù tôi khó chịu thật, nhưng dâu mới cứ nhẫn nhịn vẫn hơn.
Hôm vừa rồi, con chị gái tôi có tổ chức sinh nhật 3 tuổi nên xin phép mẹ chồng về muộn. Bà chẳng nói gì, chỉ bảo cố về sớm. Tôi vâng dạ và cùng chồng hào hứng dắt xe ra ngoài.
Tuy nhiên, 10h 2 vợ chồng chúng tôi trở về thì thấy mâm bát vẫn nguyên xi. Bố mẹ chồng đang ngồi xem TV ở phòng khách, còn 2 cô em chồng thì đang nằm vắt vẻo nghịch điện thoại.
Chồng tôi rất bực, anh hậm hực đi vào nhà vào chào bố mẹ, rồi quay qua 2 cô em chồng hỏi:
- Linh, Liên, ăn xong sao không dọn bát đũa luôn đi?
- Bình thường Linh rửa bữa sáng, em rửa bữa trưa, chị dâu rửa bữa tối mà!
- Chị ấy có ăn hả? Tại sao bắt chị ấy làm? - Đăng gằn giọng khiến 2 cô em có chút e sợ.
- Nhưng đã phân chia như thế rồi. Giờ chị ấy không làm thì 2 đứa em biết phân chia làm sao?
- 2 đứa chia thế nào anh không quan tâm, nhưng 1 đứa cấp 3, đứa đại học rồi mà còn tị nạnh, sánh nhau mấy việc cỏn con trong nhà. Chị dâu em hiền nên mới nhẫn nhịn suốt thời gian qua, nhưng hôm nay thì anh tuyên bố luôn đừng có mà ỷ lại nữa.
Mẹ chồng nghe xong có vẻ bực lắm, mắng anh té tát vì... có mấy cái bát thôi cũng làm loạn nhà. Lúc này, Đăng gằn giọng đáp:
- Trước giờ con im lặng không có nghĩa con không hay chuyện trong nhà. Các em rất lười biếng nhưng mẹ cũng làm ngơ, thành ra việc gì cũng tới tay vợ con. Thế nên, con nghĩ tốt hơn hết chúng con ra ngoài ở riêng.
Mẹ chồng tôi nghe tới đây thì tái mặt. Có lẽ bà không ngờ chỉ vì chuyện nhỏ này mà Đăng lại gay gắt như thế. Mẹ chồng và 2 cô em chồng tái mặt vì quyết định bất ngờ đó của chồng tôi... Và sau hôm đó, mẹ chồng quả là có thay đổi, bà phân chia công việc rõ ràng, bắt 2 cô em chồng cũng phải làm chứ không sai mình tôi liên hồi như xưa nữa.