11 ngày chống chọi với Covid-19 tại nhà của gia đình tôi
Ba người trong gia đình gồm chồng (45 tuổi), vợ (38 tuổi), con trai (9 tuổi) đều mắc Covid-19, riêng con gái (4 tuổi) âm tính. Sau khi qua thời điểm khó khăn, gia đình tôi chia sẻ kinh nghiệm để các bạn có thêm sự tự tin nếu chẳng may dính phải Covid-19.
Ngày đầu tiên
Ngủ dậy thấy là lạ trong người, làm việc trực tuyến xong tự nhiên thấy làm mệt, thở dốc, cứ nghĩ chắc do ngồi lâu trên máy tính. Nhưng nằm tới chiều vẫn không thấy hết mệt. Đâu có biết lúc đó Covid bắt đầu "nhập rồi". Đến tối, cơ thể bắt đầu rêm nhức mình mẩy.
Ngày thứ 2
Từ 5 giờ sáng đã thức vì người rêm nhức quá. Nó nhức từ tay chân, cơ bắp, nhức từ trong xương nhức ra. Tôi ăn sáng qua loa rồi uống 1 viên thuốc giảm đau nhức. Thấy đỡ đỡ, mở máy tính, rồi mở mic đọc thu chương trình. Đọc khoảng 1 chút là muốn ná thở y như có bầu sắp sinh mà còn leo cầu thang. Ráng đọc từng đoạn cho xong rồi tắt máy đi nghỉ.
Lúc này chồng tôi đã bắt đầu sốt nhưng tôi thì không. Chồng bảo chắc bị cảm cúm vì mấy bữa ở trần nằm máy lạnh, để theo dõi thêm. Tôi hỏi có cần uống thuốc hạ sốt không? Ổng kêu: không cần, để anh chườm khăn là được. Đến tối, chồng sốt trên 38 độ C, cơ thể nóng hầm hập. Tôi mệt quá cũng ráng đi lấy thuốc sủi hạ sốt cho ổng uống rồi 2 đứa ráng ngủ đến sáng dù rất chập chờn.
Ngày thứ 3
Sáng chồng sốt lại, kèm sổ mũi và hơi đau họng. Tôi không sốt nhưng bắt đầu thở dốc, mệt nhiều hơn. Tôi bắt đầu nghi vì nhiều dấu hiệu khá lạ. Bình thường khá nhạy với mùi mà mở chai dầu thơm sao nghe mùi nhẹ hều. Tôi xuống bếp, mở chai nước mắm Phú Quốc 45 độ đạm, 100% cá cơm, bình thường nhiễu 1 giọt vô cái đầm thì nó hôi thôi rồi… giờ thì mùi cũng rất nhẹ. Mở tiếp chai mắm tôm cũng nhẹ hều.
Lật đật chạy vô phòng kéo ông chồng xuống bếp. Đưa ổng ngửi thử, cũng không nghe gì. Lúc này tôi nghi mắc Covid-19 rồi mà ông chồng vẫn không tin hoặc có thể ổng không dám tin, vẫn nghĩ là nghẹt mũi nên không nghe mùi. Đến chiều tối cảm giác không muốn ăn uống gì. Tôi bắc nồi cháo lên. Vợ chồng con cái húp cho qua bữa rồi uống miếng sữa đi ngủ. Giấc ngủ rất chập chờn, ngủ 2 tiếng là bật thức dậy. Miệng bắt đầu đắng nghét.
Gọi điện cho thằng em làm tình nguyện viên trong khu cách ly, tôi tả triệu chứng, nó kêu nó y chang, nhưng nó chỉ bị hành 3 ngày vì có tiêm vắc-xin đầy đủ rồi.
Điện thoại cho y tế phường nói triệu chứng nhờ vào test khẳng định. Y tế phường hướng dẫn cả nhà tự cách ly theo dõi.
Tôi xác định nếu dính Covid phải có máy đo huyết áp và máy đo nồng độ oxy trong máu nên cầu cứu phía bà nội khu Tân Định mua giúp. Sau vài giờ, một combo: thuốc giảm đau, thuốc hạ sốt dạng viên sủi, nước muối, nước khò họng, vitamin C, thuốc làm ấm họng thảo dược, nước súc họng sát khuẩn, máy đo huyết áp, máy đo oxy cầm tay... qua mấy cái chốt chuyển từ khu Tân Định, quận 1 về khu Hàng Xanh, quận Bình Thạnh.
Nóng ruột, chồng tôi liên lạc bạn bè và nhờ được bệnh viện xuống test cho cả nhà vào sáng hôm sau. Tối đó chồng tiếp tục sốt, tôi vẫn nhức mỏi và khó thở. Hai vợ chồng ngủ nửa tỉnh nửa mê, lúc tỉnh thì ráng lết ngồi dậy tự đo huyết áp và oxy cho nhau. Oxy trong máu vẫn ổn: 97%-98% nhưng tôi bị tụt huyết áp nên làm mệt nhiều. Uống giảm đau để dễ ngủ chờ cho mau sáng.
Ngày thứ 4
Thức dậy với cảm giác nhức đầu kinh khủng và miệng đắng chát, mùi thì không nghe bất kì gì luôn kể cả chai mắm tôm dí sát mũi. Ăn sáng không nổi, 2 vợ chồng đi pha ly sữa nóng uống. Khoảng 9 giờ sáng nhân viên y tế bệnh viện test Covid-19 có mặt. Nhân viên y tế test nhanh, chồng tôi lên 2 vạch, nhiễm Covid-19 rồi. Cả nhà lấy mẫu để làm luôn PCR.
Chồng tôi lập tức thông báo cơ quan để ngưng hết tất cả công việc, tập trung sức lực điều trị bệnh. Đến chiều, kết quả PCR, chỉ duy nhất bé gái út 4 tuổi là âm tính.
Tối đó bắt đầu mệt nhiều, ăn vào là ói ra hết. Vợ chồng nhắc nhau đổ nước sôi vào cơm để ăn, không bỏ cuộc được vì cơ thể yếu là virus tiếp tục tấn công. Cứ như vậy, uống nước trộn cơm, ói ra thì nghỉ một chút rồi ăn lại. Người lừ đừ, mỏi nhừ trong bắp, đầu nhức búa bổ. Riêng tôi thì môi có thêm vụ sưng, bong tróc từng mảng, bên trong thì lở miệng, đau rát ăn uống càng khó khăn.
Nhờ 1 đồng nghiệp, vợ chồng liên lạc tư vấn với bác sĩ Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới. Bác sĩ bảo nếu đo huyết áp và oxy vẫn trong ngưỡng an toàn thì nên ở nhà tự chăm sóc nhau. Còn bé út âm tính thì đưa vào phòng riêng, tạm thời cách ly.
Tôi lo quá hỏi: Lỡ nửa đêm trở nặng thì sao? Bác sĩ bảo nếu oxy trong máu đo dưới 94% kèm mệt nhiều thì tức tốc đi bệnh viện. Mức độ O2 ở mức 94% thì vẫn có thời gian để xử lý, đừng quá lo lắng. Tôi nghe vậy cũng an tâm và uống hạ sốt đi ngủ. Cơn ngủ chập chờn vì không thẳng giấc, cứ 2,3 tiếng lại thức và lại đo O2 trong máu. Khi số nhảy 97%, 98% thì thở phào. Sau đó, vợ chồng đi súc miệng, súc mũi, uống nước ấm. Làm như vậy liên tục cho đến sáng.
Mỗi sáng ăn lót dạ chút bánh ngọt, sau đó uống 1 viên sủi, vitamin, uống nước chanh gừng (chủ yếu 1 ly cho dễ chịu và dịu cơn buồn nôn chứ đừng uống thay nước lọc sẽ mất cân bằng điện giải).
Tôi uống rất nhiều nước ấm. Bình thường 2 lít nước thì khi bệnh Covid phải uống gấp đôi để giảm tải lượng virus qua nước tiểu và tránh mất nước. Súc họng thường xuyên vì nghe nói cổ họng là nơi virus nhân bản lên để phát tán tiếp. Phòng ốc mở toang cửa số, có quạt thì mở lên ở mức cao nhất để tản bớt lượng virus. Tôi cũng xông mũi bằng nước chanh, sả pha tinh dầu khuynh diệp cho dễ chịu.
Ngày thứ 5 và 6
Giấc ngủ chập chờn nguyên đêm vì mệt và thở dốc. Tôi ngồi tựa lưng vào giường tập thở theo các bài thở được hướng dẫn: hít sâu vào bằng mũi và thở ra bằng miệng. Làm được khoảng chục cái thì mệt quá, hít không nổi, mỗi lần hít vào là đau ngực. Tôi nằm xuống nghiêng thở tiếp thì thấy nhẹ nhàng hơn. Khi khó thở nằm sấp, nằm nghiêng, hơi co chân lên tí và tập thở cảm giác dễ chịu hơn so với ngồi.
Đến chiều thằng nhóc nhỏ 9 tuổi sốt, tôi lo quá vì nó vốn có cơ địa hen suyễn. Tôi gọi điện bác sĩ Trương Hữu Khanh. Bác Khanh bảo con nít bị Covid hầu như không có triệu chứng hoặc triệu chứng sẽ rất nhẹ, đừng quá lo. Bác sĩ kê thuốc chống buồn nôn và thuốc kháng viêm cho vợ chồng và trấn an từ từ sẽ giảm triệu chứng và hết. Sáng tôi ráng kiếm chỗ nào có nắng hắt vào nhà để phơi cơ thể cho có vitamin D và bớt lượng virus.
Ngày thứ 7
Vẫn ăn uống không nổi, nhìn cơm cháo gì cũng muốn buồn nôn, chóng mặt, đau nửa đầu. Tôi đã từng ám ảnh vì 2 lần bị hành thai nhưng Covid-19 này nó còn kinh dị hơn. Ăn uống không được, phải ngậm bánh quy trong miệng cho tan rồi uống nước cho cầm hơi qua bữa, cứ thế lay lắt qua được thêm 1 ngày.
Ngày thứ 8
Triệu chứng bắt đầu giảm nhiều. Vợ chồng không còn sốt. Tôi hết đau nhức xương khớp, bắt đầu ngửi lại được mùi nhưng ăn uống vẫn khó khăn. Chồng tôi ăn cháo nuốt không nổi bèn quay lại công thức nước sôi + cơm thì ăn được vài muỗng. Tôi tiếp tục ngậm bánh quy cho qua bữa. Đến tối thì thấy khỏe nhiều và ngủ được thẳng giấc lần đầu tiên trong 7 ngày.
Ngày thứ 9
Tự nhiên làm mệt lại, hơi thở nông, gấp. Chồng cũng mệt lại nhưng đỡ hơn tôi. Lại lấy máy đo oxy và huyết áp ra đo. Các chỉ số vẫn trong ngưỡng cho phép nên nhiều khả năng cơ thể đã quá mệt mỏi do thiếu ăn. Vợ chồng tiếp tục động viên nhau uống sữa, ăn bánh… Mừng là 2 đứa nhỏ hầu như không triệu chứng gì, vẫn ăn uống coi tivi bình thường y như lời bác sĩ Khanh nói. Vợ chồng cố gắng không nằm nhiều mà ngồi để tập thở và cảm thấy dễ chịu hơn hẳn.
Ngày thứ 10
Có cảm giác thèm ăn lại, ngửi lại được mùi. Không còn thở mệt nữa. Ngủ cũng sâu hơn. Các món ăn bắt đầu cảm ngon miệng.
Ngày thứ 11: Cơ thể hồi phục 90% năng lượng. Những cơn đói bắt đầu kéo đến liên tục cho thấy cơ thể đã phục hồi. Những ngày u ám đã qua….
Một số lưu ý
Đối con nít (con mình 4 tuổi và 9 tuổi), không ảnh hưởng gì hết. Thằng nhóc 9 tuổi chỉ sốt đúng 1 bữa, cho uống hạ sốt là xong. Không hề có triệu chứng như người lớn. Nói chung nó bình thường như 1 cơn cảm. Con bé 4 tuổi mà kết quả âm tính. Tôi hỏi 1 số trường hợp gia đình đều bị nhiễm Covid-19 thì được biết các bé ở tuổi 4, 5 tuổi không nhiễm Covid-19 hoặc có nhiễm thì triệu chứng rất nhẹ.
Khi bị rồi tôi mới hiểu tại sao có trường hợp chuyển biến nặng từ khoảng ngày thứ 7 đến ngày 10 sau khi phát bệnh. Lý do có thể là không ăn được, cơ thể suy kiệt dần tạo điều kiện cho virus tấn công nhanh. Do đó, nếu chẳng may bạn bị nhiễm, hãy nhớ ăn là sống còn.
Trong tình huống ăn không được thì nấu 1 nồi cháo trắng, đậu xanh (đừng cố phải có thịt, cá vì cơ thể lúc này cần giảm béo đạm để tăng oxy tối đa cho tế bào) và cứ cách 2 tiếng thì húp.
Uống thật nhiều nước ấm và tăng cường rửa mũi, súc họng, miệng. Rửa mũi là các bạn dùng dạng chai nhỏ nước mũi, ngửa đầu và xịt toàn bộ 1 chai vào 1 bên mũi. Thời gian đầu khi bạn rửa mũi sẽ thấy đờm, nhầy trong mũi mình chảy ra. Hãy rửa đến khi nào bạn thấy sạch mũi, thông mũi (nước nhỏ vào mà chảy thẳng xuống họng).
Sau khi rửa mũi, bạn súc miệng lại bằng nước muối (dạng chai to, pha sẵn). Sau đó, dùng các loại dung dịch súc họng sát khuẩn để súc họng của mình. Bạn chế 1 ít nước rửa họng thôi, khoảng 5 ml và ngửa cổ để nước xuống cổ họng càng sâu càng tốt và khò. Sau đó, để yên như vậy là đi ngủ, không uống nước.
Trong cao điểm từ ngày thứ 2 đến ngày thứ 7, mỗi khi bị thức giữa đêm, tôi đều phải rửa mũi và súc họng như vậy liên tục.
Đừng quá lo lắng, đừng để thông tin nhiễu loạn chi phối. Điều quan trọng là theo dõi cơ thể. Trong quá trình bị mắc bệnh, chỉ cần chú ý chỉ số O2 trong máu ở khoảng an toàn là được. Bạn có thể triệu chứng này nọ nhưng hãy đo O2 thường xuyên. Khoảng an toàn từ 96% đến 99% là ổn.
Bạn cứ nhớ là khi O2 mà xuống 95%, cứ thở gấp mệt 30 lần/ phút thì liên hệ nhân viên y tế ngay đừng để oxy trong máu xuống quá thấp. Mọi người nên tranh thủ tiêm vắc-xin để lỡ có nhiễm Covid-19 sẽ không bị hành nhiều.