Ăn cái bánh căn ở Sài Gòn
Một ngày, tôi viết câu trạng thái tếu tếu trên Facebook: “Ở Sài Gòn ăn được cái bánh căn mừng muốn gớt nước mắt”. Quả thật như vậy. Ngày đầu tiên thấy bên kia đường, đối diện chung cư tôi ở có tấm bảng: “Bánh căn, bánh xèo”, tôi vừa ngỡ ngàng rồi òa vỡ niềm vui, từ đây thỏa nỗi nhớ Nha Trang của dân ghiền món bánh căn là tôi. Hàng bánh căn này của một gia đình gốc Phan Rang nên cái bánh căn tuy không “chính chủ” Nha Trang nhưng cũng khiến tôi và các con đỡ cơn thèm.

Cái bánh căn Phan Rang ở Sài Gòn không được đúc trong lò bằng đất với than mà bằng một cái lò inox khoét những lỗ tròn, bên trên có 16 khuôn bánh căn bằng đất nung; đặc biệt hơn nữa bên dưới là lò gas. Chị chủ hàng giải thích cho tôi rằng phải như vậy mới kịp khi khách ăn đông, nếu đúc bằng khuôn đất như ở Nha Trang hay Phan Rang thì không kịp.
Với tôi, món bánh căn Nha Trang và Phan Rang hoàn toàn giống nhau. Vào đến Phan Thiết thì món bánh căn có thêm nhiều nhân nữa như: Cá nục kho, trứng luộc, da heo... không phù hợp với những người thích ăn bánh căn Nha Trang đơn giản chỉ có trứng hay mực, tôm, thịt bò và ăn với nước mắm ớt tỏi, mỡ hành, có thêm xíu mại hay nước cá tùy theo quán. Bánh căn Phan Rang cũng vậy về cái ngon và trạng thái bột nướng, trứng, mỡ hành, nước mắm gần như nhau. Về trình bày, bánh căn Phan Rang thoa mỡ hành và bỏ xoài bằm lên trên. Với người ghiền bánh căn Nha Trang như tôi thì cách ăn này không “phê”. Mỡ hành phải cho vào chén nước mắm đặc lềnh, xoài bằm cũng bỏ vào mắm, dằm ớt xiêm, thêm viên xíu mại nữa là tuyệt vời!

Chợt nhớ hồi giãn cách vì dịch Covid-19, tôi đặt mua một lò bánh căn, hy vọng rảnh rỗi cả nhà có kỷ niệm quây quần bên lò đúc bánh căn rôm rả. Vậy nhưng món bánh căn chỉ làm đúng một lần. Ở chung cư bất tiện khi nhóm lò than vì khói bay lên, sợ còi báo cháy kêu. Lò bánh căn sau đó tôi tặng cho gia đình một chị bạn.
Trong quá trình “thực địa” về ẩm thực, tôi thấy Phan Rang và Nha Trang có những món gần giống nhau, ví dụ như tôi đặc biệt thích món bún cá ở Phan Rang mà tôi đã ăn một lần, rất vừa miệng. Cũng là xứ biển nên cách nấu như nhau, miếng cá ngon đậm đà và chả cá cũng thơm dậy mùi như chả cá Nha Trang.

Giờ đây, khi bản đồ ẩm thực không còn giới hạn vùng miền nữa thì ở Sài Gòn tôi thấy có rất nhiều quán bánh căn Phan Rang hay ở Lái Thiêu nổi tiếng có một hàng bánh căn, bánh xèo, bún cá Phan Rang tôi đã ăn một lần và thấy khá ngon. Cái ngon có lẽ còn thỏa nỗi nhớ Nha Trang, nhớ nhà.
Ngày mưa Sài Gòn, nhón nhén bước chân qua đường mua cái bánh căn. Ngồi chờ chủ hàng đúc bánh căn, mùi thơm bột nướng tỏa lên khiến tôi nhớ nhà quá đỗi. Và tôi thấy mình thật may mắn khi cách nhà chỉ 100m, bước xuống đường tôi đã thỏa nỗi nhớ Nha Trang, thỏa cơn thèm món ruột, món rất quen thuộc của người Nha Trang, đi xa là nhớ.