Đóa vạn thọ bừng sáng
Dần càng nhói lòng hơn khi biết hoàn cảnh bi đát của bạn. Sau khi làm ăn thất bại, phải bán nhà, bán xe, nợ nần lút đầu; chồng Phượng ly hôn, cưới một cô vợ trẻ trung, giàu có. Phượng bị gia đình ruồng bỏ, không chồng con, chới với vì trống vắng, bội phản, lại phải gánh khoản nợ mấy trăm triệu đồng.
"Chị tuổi dần, mệnh kim, hợp với màu vàng, trắng". Cô bạn là chuyên gia phong thủy trong cơ quan khuyên Dần nên mặc áo vàng hoặc trắng, trang trí hoa vàng trong nhà ngày tết sẽ được may mắn quanh năm. Tuy không tin tuyệt đối vào phép thuật phong thủy nhưng Dần cũng định bụng tết này sắm một chậu địa lan chưng trong phòng khách. Dần đi qua những cửa hàng bày bán hoa lan. Ôi chao, những chậu địa lan vàng tươi rực rỡ biết bao. Dần không thể cưỡng lại trước những đóa hoa tươi tắn, tràn đầy sức sống e ấp tỏa hương sắc bên những chiếc lá xanh dài rủ xuống mềm mại, duyên dáng. Chậu sứ trắng, lá xanh, hoa vàng. Sự hòa trộn màu sắc ấy gợi lên sự thanh thoát, tươi trẻ, sang trọng, may mắn và an lạc. "Tết này, mình nhất định sắm một chậu địa lan. Ngắm hoa đẹp và đọc sách!". Dần thầm nhủ sau một năm làm việc quần quật, chị sẽ tự thưởng cho mình mấy ngày tết thư giãn với tĩnh lặng, hoa và sách.
"Nhất định phải là địa lan, không chưng hoa nào khác!". Kiên định với chọn lựa ấy, Dần hân hoan hỏi giá. Cô bán hoa cười tươi hơn hoa: "Chậu lớn hai triệu năm cành. Chậu nhỏ một triệu rưỡi ba cành". Dần lặng đi. Là trụ cột chính của gia đình, nuôi hai con đang tuổi ăn học, tuy hùng hục làm việc kiếm được khá nhiều tiền nhưng Dần là tuýp phụ nữ có thể chi hàng trăm triệu cho học phí của con, song lại đắn đo khi mua đôi giày hay chiếc áo nếu hơn năm trăm ngàn. Địa lan có hợp phong thủy, có đẹp đến mấy mà mất cả mấy triệu đồng mới rinh cái đẹp ấy về nhà khiến Dần phân vân. Chị trả giá: "Chậu nhỏ 500 ngàn". Trả giá mà bụng Dần run, sợ cô chủ bán ngay, không khéo mình bị hớ. Đang vén môi cười tươi như hoa, cô chủ xị mặt, lạnh tanh: "Chị nghĩ sao mà trả giá đó?! Một triệu rưỡi là một triệu rưỡi, không bớt một xu!". Như sợ vẻ quê mùa của Dần làm giảm giá trị chậu hoa tươi xinh đắt tiền, bà chủ đứng át trước chậu hoa, tước đoạt cả quyền ngắm hoa của khách. Dần mủi lòng, lủi thủi bước ra khỏi cửa hàng hoa sang trọng lắp kính sáng choang, mát rượi. Chị bước sang cửa hàng khác, hy vọng biết đâu sẽ mua được chậu địa lan với giá mềm hơn. Nhưng Dần lại thất vọng, tiếp tục rảo bước. Vừa đói vừa mệt, Dần thừa nhận: "Công bằng mà nói, cửa hàng đầu tiên hoa đẹp hơn mà giá cũng mềm hơn. Có điều một triệu rưỡi, mắc quá!". Một ý nghĩ vụt qua đầu Dần: "Hay là mình đợi ngày cận tết sẽ ra mua. Biết đâu lúc đó giá hoa sẽ rẻ hơn chút đỉnh. Mình trả xuống chút, chắc một triệu tư bà ta sẽ bán". Còn mấy ngày nữa mới Tết nên Dần cũng nhẩn nha, dù trong bụng đã chọn chậu địa lan giá "triệu rưỡi" rồi.
Mới bước vào cơ quan, Dần được chào đón ngay bằng trận mưa nước mắt của Phượng, cô bạn cùng làm chung phòng công tác xã hội: "Dần ơi, chị mới đi khám bệnh. Không ổn rồi em ơi! Chị bị ung thư vú. Bác sĩ chỉ định mổ liền, sáng mai nhập viện!". Dần sửng sốt trước tin dữ. Những năm gần đây, chị đón nhận nhiều tin dữ như thế từ bạn bè, người thân. Ung thư là căn bệnh tăng chóng mặt trên đất nước chị. Mỗi lần nghe chị A, anh B, chị C... nào đó vướng bệnh, chị giật thót mình sợ hãi. Sự đa cảm khiến lòng chị nặng trĩu. Cảm giác đó loang loang vào tâm hồn, như tiếng "chuông nguyện hồn ai", với câu hỏi "Không biết lúc nào hồi chuông ấy dành cho mình". Dần càng nhói lòng hơn khi biết hoàn cảnh bi đát của bạn. Sau khi làm ăn thất bại, phải bán nhà, bán xe, nợ nần lút đầu; chồng Phượng ly hôn, cưới một cô vợ trẻ trung, giàu có. Phượng bị gia đình ruồng bỏ, không chồng con, chới với vì trống vắng, bội phản, lại phải gánh khoản nợ mấy trăm triệu đồng. Mỗi tháng chị phải trích phần lương ít ỏi trả nợ. Cuộc đời chị quá thảm thương. Những tế bào ung thư vậy là bộc phát theo khổ đau, nước mắt hoành hành Phượng.
Cơ quan Dần tuy nghèo nhưng sống tình nghĩa. Hiểu hoàn cảnh Phượng, mỗi người một ít, góp tiền cho chị đi bệnh viện. Mổ ung thư vú là một ca đại phẫu, chắc chắn tốn nhiều tiền. Phượng lại phải thuê nhà ở, không có người thân bên cạnh. Chỗ dựa duy nhất của Phượng giờ đây là những đồng nghiệp nghèo trong một cơ quan nghèo. Một cuộc phát động quyên góp nhanh chóng và khá tế nhị diễn ra. Năm chục, vài trăm... gom lại cũng được vài triệu. Phượng ứng thêm lương. Trong hoàn cảnh Phượng, chị em hiểu có thêm đồng nào là tốt thêm đồng đó. Dần chạnh lòng sực nhớ đến niềm mơ ước sắm chậu địa lan chưng tết giá một triệu rưỡi. Trước nỗi đau người bạn đồng nghiệp gánh chịu, Dần thấy việc sắm một chậu địa lan chưng tết quả là quá xa xỉ. Ba tờ năm trăm nằm sát rạt, ngay ngắn trong một ngăn bóp của chị. Những đóa địa lan rực rỡ thoáng qua trong ý nghĩ Dần, rồi dần chìm xuống cho một ý nghĩ mới vụt đến, thôi thúc Dần có một quyết định nhanh chóng. Chị lấy ra ba tờ năm trăm, thêm một tờ nữa, dúi vào tay Phượng...
Phượng xuất viện trở về, tiếp tục những đợt hóa trị. Những người bạn nghèo ở cơ quan nghèo lại chia sẻ với chị những đồng tiền vào hóa chất, những bữa ăn trưa đậm nghĩa tình. Mọi người an ủi, động viên chị vượt qua những ngày khó khăn của đời người. Hình như những tế bào ung thư sợ tình yêu thương, nên Phượng dần hồi phục sức sống. Tóc Phượng dần mọc trở lại như cỏ lún lún sau mưa xuân.
Tết năm ấy, Dần không chưng địa lan trong nhà. Chị chỉ tốn có một trăm ngàn mua hoa vạn thọ. Nhà chị cũng vàng rực và sực nức hương thơm. Địa lan dẫu chỉ là mơ ước nhưng phong thủy đã chuyển hóa trong niềm vui khi cu Lý - con trai Dần - vò lá vạn thọ trong tay, chợt reo lên: "Con nhớ rồi, có người nói lá vạn thọ ăn được đó mẹ. Lá vạn thọ trộn thịt gà rất ngon!". Mắt cô chị sáng lên với phát hiện của cậu em nhưng tỏ ra thận trọng: "Mẹ đừng tin em mà làm theo, lỡ người ta xịt thuốc trừ sâu, ăn vào nguy hiểm". Dần ôm hai con vào lòng, cười tươi: "Hồi dưới quê mẹ có ăn thịt gà xé phay trộn lá vạn thọ thiệt, ngon lắm. Em con nói không sai. Nhưng con nói cũng có lý. Tốt nhất là chúng ta chỉ ngắm hoa thôi!". "Thịt gà xé phay, thịt gà xé phay ngon quá mẹ ơi. Tết này nhất định mẹ làm món này nghen. Không trộn lá vạn thọ mình trộn lá chanh cũng được!", cu Lý háo hức kể thêm nhiều món ngon mẹ nấu. Nhìn những đóa hoa vạn thọ bừng sáng trong căn phòng khách, Dần thầm cám ơn người bán hoa. Chỉ với một trăm ngàn, chị có được quá nhiều tiếng cười, niềm vui ngày Tết.
Nguồn Phụ Nữ VN: https://phunuvietnam.vn/doa-van-tho-bung-sang-20250122194204019.htm