Hát giữa rừng cao
Buổi chiều lên đứng trên đồi gió/Hát với trời xa với đại ngàn/Ta gọi tên nàng cho đỡ nhớ/Ơi em, ơi em, và ơi em...
Buổi chiều lên đứng trên đồi gió
Hát với trời xa với đại ngàn
Ta gọi tên nàng cho đỡ nhớ
Ơi em, ơi em, và ơi em...
Ta phương đoài mà người phương đông
Nắng mưa đôi ngả nắng mưa chùng
Hồn phai theo mấy mùa mưa nắng
Đời đã vô cùng em biết không
Người phương đông, ta ở phương đoài
Sao hôm ngàn thuở nhớ sao mai
Gửi tình theo bóng mây rời núi
Về đổ thành mưa xuống biển dài
Người biển sâu còn ta núi cao
Không gặp nên đành thương nhớ nhau
Tình xa như biển buồn như núi
Núi thì cao mà biển thì sâu.
Nguồn Quảng Ngãi: https://baoquangngai.vn/hat-giua-rung-cao-54187.htm