'Mẹ ác' của con
Dù là 'mẹ ác' hay 'mẹ hiền' thì với các chàng trai, mẹ luôn là một góc bình yên, là khoảng trời êm ái.
Nhà văn Hoàng Anh Tú
Mẹ, người đàn bà mới học hết lớp 4, cũng chỉ biết viết tên mình thay cho chữ ký. Dù cũng là con gái "phố Hàng" nhưng chẳng đài các kiêu sa, tiểu thư gì sất. Bởi ông bà ngoại chỉ là người làm đậu phụ nghèo, sinh đông con. Nhưng mẹ vẫn còn may hơn bố vì mẹ vẫn còn được ở cùng bố mẹ ruột. Bố thì nhà nghèo quá mà ông nội phải nhờ em gái ruột của ông nuôi.
Hai con người ấy gặp nhau, chắc cũng như mọi nam thanh nữ tú khác của trai gái phố Hàng. Cưới nhau và sinh ra con cùng em gái con. 46 năm qua, hai người chưa từng ngưng dù chỉ một ngày yêu nhau. Có lẽ con thừa hưởng gen sến súa, yêu vợ từ cha mẹ.
Mẹ, người đàn bà đi lấy chồng và cũng như nhiều phụ nữ thuở xưa khác, cũng bị bà dì của bố ghét lắm. Mắng suốt thôi. Chỉ cho đến khi sinh con trai, là con, thằng cháu ôm ảnh cho bà, thì mẹ mới bớt bị bà ghét. Nhưng mẹ cũng như bà dì của bố, những người ít chữ, đến cả câu chửi cũng là học từ xã hội. Là chửi mà không biết ý nghĩa của câu chửi đó. Nên hồi bé, con giận mẹ lắm.
Con bảo mẹ là ác miệng. Con nói là mẹ làm tổn thương con sâu sắc bởi những câu chửi đó. Mãi về sau này con mới biết, những câu chửi đó mẹ chỉ là lặp lại người xưa mà chẳng hiểu nó mang ý nghĩa gì. Nhưng mẹ cũng thay đổi. Là cố gắng thay đổi.
Mẹ cứ thế già đi cùng với sự lớn lên của con. Và như mọi thằng con trai khác, con yêu mẹ bằng tất thảy lòng can đảm của mình, bảo vệ mẹ trước những đe dọa dù đó là bố. Thằng con trai, là con, luôn thấy mình lặp lại tính cách của bố mình, cả tính xấu lẫn tính tốt.
Con không giống tính mẹ vì trong mắt con, mẹ luôn là một người phụ nữ mà con muốn che chở suốt đời mình. Đó là một thứ cảm xúc kỳ lạ nhất trong mối quan hệ con trai với mẹ mà con thấy nó cũng đang lặp lại với chính con trai mình, với mẹ nó.
8/3, nếu hỏi con đã chúc gì tới mẹ của mình thì thật lòng con không biết chúc gì hết cả. Bởi trong mắt con, mẹ vẫn cứ là người phụ nữ mà con muốn chở che suốt đời, cùng với vợ con, 2 cô con gái của con. Là vậy, nên con chẳng có lời chúc gì vì con muốn thực hiện mọi thứ thay vì chúc mẹ.
Hôm nay, khi viết ra những dòng chữ này, con còn nhận ra một điều lạ lùng nữa: Dường như 46 năm qua, con chưa bao giờ khiến mẹ rơi nước mắt. Không phải vì con hoàn hảo. Mà chỉ là, mẹ đã luôn giấu nó trước con. Để con biết mình là một thằng con trai ổn, luôn ổn trong mắt mẹ, phải không?
Nguồn Phụ Nữ VN: https://phunuvietnam.vn/me-ac-cua-con-20230307155321508.htm